Hồi đó làm gì có trầm cảm

#1. Câu chuyện hồi nhỏ nghe về người có cái bánh treo trên cổ mà vẫn chết đói, chính là một ví dụ rất điển hình cho tình trạng trầm cảm nặng đến mức cực độ: tâm trạng vô cùng u uất, không còn hứng thú hay cảm giác vui vẻ, không thể giao tiếp bình thường, suy giảm khả năng nhận thức, phản ứng chậm chạp, cơ thể rệu rã, hệ tiêu hoá cũng hoạt động kém.
#2. Nói thật, mỗi lần đọc tiểu thuyết cổ đại, mình cảm thấy người xưa bị trầm cảm nặng thật sự. Đặc biệt là mấy thiếu gia tiểu thư nhà quyền quý, chỉ cần gặp chút chuyện tình cảm không như ý, hay bị ấm ức gì đó, liền nhắm mắt nằm trên giường không ăn không uống, nằm vài tháng là mất. Hồi nhỏ mình không hiểu nổi: Sao mà chết dễ vậy? Sao không đứng dậy đi giành lại người mình yêu? Sao không đứng lên đuổi kẻ xấu đi? Sau này lớn lên mới hiểu, họ chết vì một “căn bệnh” — mà chính là gốc rễ của trầm cảm: đó là chế độ phong kiến. So với thế giới hiện đại tự do cởi mở, thì con người thời xưa thật sự quá dễ bị bóp nghẹt. Trong cái hoàn cảnh đó, ai có thể sống mà giữ được sự tỉnh táo không phát đi*n, mình thấy đã là điều rất đáng nể rồi.
#3. Không có trầm cảm á? Vậy những người từng “uất ức mà chết”, “phiền muộn rồi mất”, “vì lo lắng mà qua đời”, “buồn rầu lìa trần”, “sầu muộn mà ra đi”, “u uất không vui rồi mất”, “vì trầm uất mà lìa xa cõi tạm”… xin được lên tiếng phản đối mạnh mẽ! Người xưa cũng có trầm cảm chứ, chỉ là không có cái tên khoa học hiện đại để gọi mà thôi.
#4. Người hiện đại: Cúm.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Bệnh dịch hạch.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Kiết lị.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Sốt rét.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Tả.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Thương hàn.
Người xưa: Đại dịch.
Hồi xưa không có phân loại bệnh tật rõ ràng, cái gì lây, phát sốt, chết nhiều người là… “đại dịch” hết!
#5. Thật ra, người hiện đại cũng đâu có trầm cảm. Toàn là “Tại lười học đấy thôi”, “Chơi điện thoại nhiều quá mà ra nông nỗi”, “Nghĩ linh tinh vớ vẩn", “Nghĩ thoáng ra là được”...
#6. Bây giờ trầm cảm, rối loạn ám ảnh cưỡng chế, hưng cảm, tâm thần phân liệt, rối loạn lưỡng cực… đều có tên gọi và phân loại rõ ràng. Ngày xưa, tất cả những bệnh này đều được gọi chung là: kẻ điên.
#7. Vì sao thời cổ đại tỷ lệ tai nạn máy bay bằng 0?
#8. Chỉ cần chết sớm, con người có thể tránh được rất nhiều bệnh tật. Chỉ cần tỷ lệ hiểu biết thấp, con người có thể bỏ qua rất rất nhiều các vấn đề.
Bình luận 0

Tám chuyện
Mấy ông cụ bà cụ Hàn Quốc hút cần sa ở làng quê: Tin đồn hay sự thật?

Chia sẻ quá mức ở môi trường công sở là hành vi khó xử lý hơn bao giờ

Người Hàn duy trì vóc dáng như thế nào dù có nền văn hóa ăn uống phong phú?

Giảm hút thuốc và uống rượu ở thanh thiếu niên Hàn Quốc, nhưng sức khỏe tâm thần và thói quen ăn uống đang xấu đi
Trải nghiệm có một không hai: Thưởng thức cà phê tại Starbucks với tầm nhìn trực tiếp sang lãnh thổ Triều Tiên

Những điều bạn cần biết trước khi bắt đầu hành trình chăm sóc da kiểu Hàn Quốc

Sống sót ở Hàn Quốc: Khi giới trẻ bị nghiền nát bởi áp lực vô hình

CHẤN ĐỘNG: Wheesung qua đời, phát hiện 💉 gần thi thể - Tại sao Hàn Quốc chìm sâu trong vòng xoáy 4/4?

Thường xuyên làm việc ở quán cà phê một mình nhưng mắc tè...

Manifest là gì? Tại sao Manifest là "trào lưu" của GenZ hiện nay?

82,5% nhân viên văn phòng ủng hộ: "KakaoTalk sau giờ làm việc nên bị cấm theo luật"

Đôi Khi Bạn Cần Đi Lạc!

"Tìm người chăm sóc ban đêm, 6 ngày/tuần, 12 giờ/ngày, lương 1,2 triệu won/tháng" – Cư dân mạng phẫn nộ: "Tưởng lương tuần!!"

Kim sea ron - KIM SOO HYUN, ai mới là nạn nhân?

Những cú sốc văn hóa ở Hàn Quốc khiến người nước ngoài phải ngỡ ngàng
