Hồi đó làm gì có trầm cảm

#1. Câu chuyện hồi nhỏ nghe về người có cái bánh treo trên cổ mà vẫn chết đói, chính là một ví dụ rất điển hình cho tình trạng trầm cảm nặng đến mức cực độ: tâm trạng vô cùng u uất, không còn hứng thú hay cảm giác vui vẻ, không thể giao tiếp bình thường, suy giảm khả năng nhận thức, phản ứng chậm chạp, cơ thể rệu rã, hệ tiêu hoá cũng hoạt động kém.
#2. Nói thật, mỗi lần đọc tiểu thuyết cổ đại, mình cảm thấy người xưa bị trầm cảm nặng thật sự. Đặc biệt là mấy thiếu gia tiểu thư nhà quyền quý, chỉ cần gặp chút chuyện tình cảm không như ý, hay bị ấm ức gì đó, liền nhắm mắt nằm trên giường không ăn không uống, nằm vài tháng là mất. Hồi nhỏ mình không hiểu nổi: Sao mà chết dễ vậy? Sao không đứng dậy đi giành lại người mình yêu? Sao không đứng lên đuổi kẻ xấu đi? Sau này lớn lên mới hiểu, họ chết vì một “căn bệnh” — mà chính là gốc rễ của trầm cảm: đó là chế độ phong kiến. So với thế giới hiện đại tự do cởi mở, thì con người thời xưa thật sự quá dễ bị bóp nghẹt. Trong cái hoàn cảnh đó, ai có thể sống mà giữ được sự tỉnh táo không phát đi*n, mình thấy đã là điều rất đáng nể rồi.
#3. Không có trầm cảm á? Vậy những người từng “uất ức mà chết”, “phiền muộn rồi mất”, “vì lo lắng mà qua đời”, “buồn rầu lìa trần”, “sầu muộn mà ra đi”, “u uất không vui rồi mất”, “vì trầm uất mà lìa xa cõi tạm”… xin được lên tiếng phản đối mạnh mẽ! Người xưa cũng có trầm cảm chứ, chỉ là không có cái tên khoa học hiện đại để gọi mà thôi.
#4. Người hiện đại: Cúm.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Bệnh dịch hạch.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Kiết lị.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Sốt rét.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Tả.
Người xưa: Đại dịch.
Người hiện đại: Thương hàn.
Người xưa: Đại dịch.
Hồi xưa không có phân loại bệnh tật rõ ràng, cái gì lây, phát sốt, chết nhiều người là… “đại dịch” hết!
#5. Thật ra, người hiện đại cũng đâu có trầm cảm. Toàn là “Tại lười học đấy thôi”, “Chơi điện thoại nhiều quá mà ra nông nỗi”, “Nghĩ linh tinh vớ vẩn", “Nghĩ thoáng ra là được”...
#6. Bây giờ trầm cảm, rối loạn ám ảnh cưỡng chế, hưng cảm, tâm thần phân liệt, rối loạn lưỡng cực… đều có tên gọi và phân loại rõ ràng. Ngày xưa, tất cả những bệnh này đều được gọi chung là: kẻ điên.
#7. Vì sao thời cổ đại tỷ lệ tai nạn máy bay bằng 0?
#8. Chỉ cần chết sớm, con người có thể tránh được rất nhiều bệnh tật. Chỉ cần tỷ lệ hiểu biết thấp, con người có thể bỏ qua rất rất nhiều các vấn đề.
Bình luận 0

Tám chuyện
[Drama nối tiếp drama] Netizen xôn xao giữa đêm: Anh trai Sulli "ném đá" Kim Soo Hyun, liệu tài tử hạng A lại có thêm "phốt" gì mới?
![[Drama nối tiếp drama] Netizen xôn xao giữa đêm: Anh trai Sulli "ném đá" Kim Soo Hyun, liệu tài tử hạng A lại có thêm "phốt" gì mới?](/upload/b92658300d6248649ab9c9cdfbebb28e.webp?thumbnail)
Bạn có đang là "con cá trong bể kính" chốn công sở?

Khi Ông Nội Bị Pha kè!

Tại Sao Làm Công Nghiệp Bằng Hình Ảnh TRẺ EM???

Spam – Từ nghi ngờ đến nghiện ngập

Nỗi sợ chắc chưa ai kể khi đi làm tại cửa hàng tiện lợi ở Hàn

Nỗi ám ảnh mang tên "phân loại rác" ở Hàn Quốc – Chuyện không của riêng ai!

Soju có phải được làm từ gạo? Sự thật có thể khiến nhiều người "té ngửa"

Hiểu luật nên là một đặc quyền

TOP NHỮNG CÂU HỎI PHONG ẤN NGƯỜI HÀN

Các chứng bệnh tâm lý có đang thực sự được quan tâm tại Hàn Quốc?
Vấn đề bài ngoại ở Hàn Quốc: Người Hàn không thân thiện như bạn nghĩ?

Những thay đổi tích cực với cộng đồng LGBT+ của xã hội Hàn Quốc

Hôm nay con cảm thấy thế nào?

Công Việc Bán Thời Gian Gây Sốc Khi 10 Ngày Nhận Gần 8 Triệu Won
