Kim chi nha

Video Ngắn Đang Lặng Lẽ Giết Chết Khả Năng Suy Nghĩ Của Bạn

1
hsiao
2025.05.20 Thích 1 Lượt xem 80 Bình luận 0

Bạn từng bỏ thuốc lá, bỏ rượu. Nhưng bạn không thể ngừng vuốt màn hình để xem một video 15 giây. Đó không còn là thói quen đó là một hệ sinh thái của sự phụ thuộc. 

 

 

Có một hiện tượng đang diễn ra mà chúng ta gọi bằng nhiều cái tên nhẹ nhàng: giải trí ngắn, thư giãn nhanh, xu hướng Gen Z. Nhưng trong ngôn ngữ của khoa học thần kinh và xã hội học, nó mang một cái tên khác: suy thoái chú ý, thoái hóa não bộ, và tổn hại sức khỏe tập thể. 

 

Và thủ phạm, không gì khác ngoài những video ngắn thứ chiếm 2 tiếng mỗi ngày của hơn 3 trên 5 người Hàn Quốc. 

 

📉 Khi não bộ bị thương mại hóa: Mỗi cú vuốt là một đơn vị dữ liệu và một phần năng lực bị đánh cắp 

 

Tưởng như vô hại, nhưng video ngắn đang tái định nghĩa lại cách chúng ta xử lý thông tin và khả năng kiểm soát bản thân. Trung bình, thời gian tập trung vào một màn hình đã giảm từ 2 phút 30 giây (năm 2004) xuống còn 47 giây (năm 2020) và đến 2025, con số ấy chắc chắn còn thấp hơn nữa. 

 

 

Không phải vì con người kém thông minh hơn, mà vì thị trường nội dung đang đào tạo bộ não chúng ta để chỉ phản ứng với kích thích mạnh, ngắn, lặp lại. Đây không chỉ là một vấn đề tâm lý mà là một mô hình kinh tế. 

 

Các nền tảng muốn bạn ở lại càng lâu càng tốt. Càng xem nhiều video, bạn càng cung cấp dữ liệu. Càng mất khả năng kiểm soát, bạn càng dễ bị chi phối. 

 

Và như một hệ quả: năng suất lao động xã hội bị kéo xuống, sự trì hoãn và tán loạn tư duy gia tăng, nhất là trong giới trẻ lực lượng trụ cột của nền kinh tế sáng tạo tương lai. 

 

🧠 Thế hệ dopamine: Tập trung thì không được, nhưng vuốt thì vô hạn 

 

Thật dễ để xem video ngắn như một "giải trí vô hại". Nhưng với não bộ chưa trưởng thành đặc biệt là ở tuổi thiếu niên việc tiếp xúc liên tục với nội dung gây nghiện sẽ định hình lại cấu trúc thần kinh. Điều này dẫn đến sự chậm phát triển ở vùng điều khiển cảm xúc (thùy trán) và khả năng lập kế hoạch. 

 

 

Không phải ngẫu nhiên khi 40% thanh thiếu niên Hàn Quốc nằm trong nhóm có nguy cơ "quá phụ thuộc vào smartphone", theo báo cáo mới nhất của Bộ Khoa học Kỹ thuật Thông tin. Đáng lo hơn, 25% trẻ từ 39 tuổi cũng đã thuộc nhóm rủi ro. 

 

Trong khi đó, hơn 94% thanh thiếu niên được khảo sát cho biết họ tiếp xúc hàng ngày với video ngắn không phải sách, không phải tin tức, không phải giáo trình. Kết quả là gì? Văn bản trở nên "khó đọc", video dài trở nên "nhàm chán", và thông tin cần sự sâu sắc trở thành "quá sức". 

 

Giống như thuốc lá từng được quảng bá là “giải trí tinh thần”, video ngắn đang bước vào giai đoạn bị chất vấn. Sự khác biệt duy nhất: nó không để lại mùi khói, mà để lại vết nứt vô hình trong tư duy và khả năng tự chủ của cả một thế hệ. 

 

 

GS. Lee Gun-woo của Viện nghiên cứu ICT khẳng định trong công trình của mình: video ngắn không chỉ là nguyên nhân trực tiếp của sự lệ thuộc smartphone, mà còn là mắt xích trong một chuỗi kinh tế trích xuất dữ liệu và hành vi người dùng. Mỗi giây bạn dành cho một clip 15 giây là một đơn vị giá trị được chuyển hóa thành tiền quảng cáo, dữ liệu hành vi, và định hướng thị trường. 

 

🚨 Khi video ngắn trở thành “ma túy kỹ thuật số”: Ai sẽ trả giá cho một thế hệ không thể tập trung? 

 

Chúng ta đang bước vào một thời kỳ mà cả sức khỏe tâm thần, năng lực học tập, và mô hình tiêu dùng đang bị lập trình lại. Cảnh báo “brain rot” (não bộ thối rữa) không còn là ẩn dụ. Nó là chỉ báo cho một điều nguy hiểm hơn: một xã hội mất khả năng phân biệt đâu là nhu cầu thật, đâu là kích thích giả. 

 

Nếu một xã hội mất đi khả năng suy nghĩ dài hạn, thì mọi chính sách, giáo dục, sáng tạo đều trở thành ngắn hạn theo. Và khi đó, không phải chỉ thanh thiếu niên mới là nạn nhân. Mà cả nền kinh tế cũng sẽ dần vận hành như một… đoạn clip 15 giây: dễ gây nghiện, nhưng không có chiều sâu. 

Bình luận 0

/upload/bf44f8d0ab2947378ce264d6bd29e873.webp

Văn hóa

19 20 21 22 23