TÂM SỰ MỎNG CỦA DU HỌC SINH SAU TỐT NGHIỆP: VỀ HAY Ở LẠI?
Chào mọi người, hôm nay mình không chia sẻ hàng quán, kinh nghiệm hay drama gì cả. Thay vào đó, mình muốn cùng mọi người tâm sự một chút.

Không biết mọi người đã tốt nghiệp chưa? Đã quyết định sẽ về nước hay ở lại chưa?
Mình muốn kể một chút câu chuyện của bản thân. Năm nay là năm thứ 5 mình sống ở Hàn – một chặng đường không dài nhưng cũng đủ để trải qua đủ cung bậc cảm xúc, từ háo hức, hạnh phúc cho đến mệt mỏi và lạc lõng.
Khoảng năm 3 đại học, tức là cách đây 2 năm, mình đã từng nghĩ: “Sau khi tốt nghiệp chắc mình về nước thôi, ở lại làm gì cho khổ?”. Mình thật sự đã có lúc tin rằng nếu sống ở Việt Nam, mình sẽ không phải vất vả, đơn độc đến vậy.
Có những ngày mình cảm thấy vô cùng lạc lõng, như thể chẳng còn sợi dây nào ràng buộc mình với nơi này. Mình từng thấy khó chịu khi ngồi giữa một lớp học toàn người Hàn, từng bực dọc khi về Việt Nam chơi mà vẫn nghe thấy tiếng Hàn ở đâu đó quanh mình.
Thế nhưng chỉ một năm sau, mọi thứ thay đổi. Mình quyết tâm ở lại. Dù biết thị trường việc làm cho người nước ngoài ở Hàn không dễ thở, mình vẫn chọn ở lại. Vì lúc đó, lần đầu tiên sau nhiều năm, mình nhận ra: mình đã tìm thấy mối liên kết về mặt tinh thần với nơi này.
Chính mối liên kết ấy đã kéo mình ra khỏi những ngày chông chênh nhất. Nó khiến mình học được cách chấp nhận sự không hoàn hảo của cuộc sống, rằng dù ở đâu cũng có điều tốt – điều chưa tốt, và không nơi nào là “thiên đường” nếu trong lòng mình không có sự đồng cảm.
Mình từng nghe không ít câu chuyện về các anh chị du học sinh rời khỏi Hàn ngay sau khi tốt nghiệp – như thể họ đang trốn chạy khỏi một cơn ác mộng mang tên “thanh xuân nơi đất khách”. Có lẽ vì họ chưa kịp – hoặc chưa thể – tìm thấy cho mình một lý do để ở lại, một điểm tựa về tinh thần để xoa dịu những vết xước trong lòng sau bao tháng ngày kiên cường.
Mình mong rằng, dù bạn chọn về hay ở lại, quyết định đó là kết quả của sự thấu hiểu bản thân – chứ không phải một sự bỏ cuộc.
Bình luận 0

Tám chuyện
Đừng tùy tiện dùng tiếng Hàn để chửi!

Nhật ký ngày… (trời cũng hổng nhớ nổi ngày nữa): Tại sao tôi nghèo?

Tôi rất đồng cảm với cảm giác "không ai quan tâm đến sinh nhật của mình."

Liệu chúng ta đang tạm trú trong giấc mơ của người khác, rồi tưởng đó là của chính mình?

Tuyển bạn gái nắm tay ngắm hoa anh đào 200 ngàn won một ngày

Con gái cần nên làm gì để khiến kẻ biến thái phải lùi bước?

Ai khâu miệng Harley?
Một câu chuyện kinh dị

5 phim Hàn về đề tài Y Khoa không thể bỏ lỡ: Cảm xúc vỡ oà giữa phút giây gấp gáp và tình người ấm áp

Khi Suzy cũng bị tổn thương bởi người từng gọi là bạn và bài học đắt giá về sự tin tưởng trong showbiz

Hãy Thật Sự Cẩn trọng Với Đồ Ăn Giao Hàng Tận Nơi, Đặc Biệt Là Trong Mùa Xuân

Mình cũng từng thích trend “Ghibli Style” khi dùng ChatGPT… cho đến khi nhận ra điều này

Đừng vội tin vào nước mắt trẻ thơ: Khi yêu thương mù quáng lại khiến con mất đi các kĩ năng xã hội

[SOI PHIM] Đến thử rạp phim nơi IU trở thành cô bé bán vé ở Gwangju trong phim Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt
![[SOI PHIM] Đến thử rạp phim nơi IU trở thành cô bé bán vé ở Gwangju trong phim Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt](/upload/bd7556de6c4447b786de3cd7587ffd78.webp?thumbnail)
[SOI PHIM] Khi mình xem lại "Reply 1988" lần thứ 3
![[SOI PHIM] Khi mình xem lại "Reply 1988" lần thứ 3](/upload/1b32a07be1034f1d953e68dd82741390.webp?thumbnail)