Hàn Quốc tuyết rơi tháng 3, mình có chút nhớ nhà.
Trong Hoàng tử bé, mình thích đoạn: "Và cậu hãy nhìn kia! Cậu thấy không, ở kia, những đồng lúa mì ấy? Tớ không ăn bánh mì. Lúa mì đối với tớ là vô dụng. Các cánh đồng lúa mì đối với tớ chẳng có gì khêu gợi. Cái đó buồn lắm. Nhưng cậu có mái tóc màu vàng kim. Thế thì sẽ rất tuyệt một khi cậu cảm hoá tớ! Lúa mì, vốn màu vàng kim, sẽ gợi cho tớ kỷ niệm về cậu. Và tớ sẽ yêu tiếng gió reo trong lúa mì..."
Trong My Liberation Notes, sùng bái một người là một quyết định, giải phóng là một quyết định, tự do cũng tương tự. Để đến được quyết định đó, người ta phải chật vật đến độ vô nghĩa. Sự xuất hiện của ai đó cũng trở thành nút thắt, là một quyết định.
Khi bắt gặp khoảnh khắc trời chuyển màu, chập choạng, hoặc vắng mây, mình sẽ nhớ về người bạn niên thiếu ấy. Cô ấy giống mình, ít thì ở chỗ coi lời nói là thừa trong những cuộc trò chuyện của đôi.
Khi vô tình ngửa mặt nhìn máy bay, mình sẽ nhớ về mình từ năm 13 tuổi, sẽ với vào khoảng không đó và gắng nuốt lấy ước mơ trong miệng.
Và, Hoàng tử bé trở về hành tinh của mình, cáo vẫn sẽ vui khi đồng lúa mỳ trở màu vàng óng. Hay dù cho sau này bị ràng buộc bởi cuộc sống, vật chất, cuốn nhật ký vẫn mang lại cảm giác giải phóng như suối nguồn. Dù độ một năm hay hai năm mới gặp bạn, mình vẫn sẽ thương nhớ màu trời rực rỡ. Dù mình bớt nhiều lần ngửa mặt lên trời, mình vẫn sẽ với tay ăn lấy "một điều ước" khi tình cờ bắt gặp.
Rằng, dù cho không còn hiện hữu ở đó. Vẫn có những điều đẹp đẽ trên đời chỉ để cho ai đó. Năm đầu xa xứ, Hàn Quốc đã đối xử rất tốt với mình, mình chỉ nôn nao một chút, mình nhớ nhà, nhớ những điều xưa cũ, và cảm tưởng như tất cả đang dần rời xa mình. Nhưng như một lời tự an ủi, những điều đẹp đẽ đã đến, vậy, nó sẽ luôn là nguồn ủi an trong tiềm thức của ta…
Bình luận 0

Tám chuyện
Công Việc Bán Thời Gian Gây Sốc Khi 10 Ngày Nhận Gần 8 Triệu Won

10 quy tắc bất thành văn dành cho người nước ngoài muốn làm việc tại Hàn Quốc

Làm gì khi đi date với người Hàn Quốc?

Bạn Đã Sẵn Sàng Nắm Lấy “Mỏ Vàng” 2025?

Trang nhật ký người mẹ để lại cho con trước khi ra đi ở tuổi 43 (Note in a journal from my mom who just passed at 43)

Bay về Sài Gòn qua Tân Sơn Nhất: Mọi người thấy sao?

Hàn Quốc tuyết rơi tháng 3, mình có chút nhớ nhà.

TOP 10 KỸ NĂNG KHÔNG LO THẤT NGHIỆP Ở HÀN QUỐC

Khi kẻ xấu không còn dùng súng mà dùng bàn phím – Lời cảnh tỉnh cho những "anh hùng bàn phím"

Từ ‘Daiso’ đến ‘Louis Vuitton’: Người Hàn và văn hoá mua sắm chiến lược

Khi lòng tốt khiến mình kiệt sức - Ranh giới giữa "cho đi" và "trách nhiệm" rất mong manh

[Soi Sao] Vì Sao Chồng Quốc Dân Của Hội Chị Em Gọi Tên Park Bo Gum Và Vì Sao Tình Yêu Của Gwan Sik Là Ước Mơ Của Bao Người?
![[Soi Sao] Vì Sao Chồng Quốc Dân Của Hội Chị Em Gọi Tên Park Bo Gum Và Vì Sao Tình Yêu Của Gwan Sik Là Ước Mơ Của Bao Người?](/upload/82de38e3f2b749eaafb80ba09035d356.webp?thumbnail)
Liệu Tổng Tài Yoo Yeon Seok Có "Giải Cứu" Kim Soo Hyun Giữa Lùm Xùm Truy Thuế 7 Tỉ Won?

Sự Ra Đi Của Wheesung: Bí Ẩn Sự Nghiệp Âm Nhạc Đằng Sau Nghệ Danh "Shin Jin-seo"

Khách du lịch Trung Quốc là tội phạm điển hình ở Jeju!
