Xa quê những ngày cận lễ lại nhớ Việt Nam vô cùng…
Những ngày tháng Tư ở Hàn, trời vẫn còn lành lạnh, lòng tôi lại râm ran một nỗi nhớ không tên. Lướt mạng xã hội, bất chợt thấy một bức ảnh chụp tòa nhà ký túc xá ở Hàn, giữa hàng chục ô cửa sổ sáng đèn là một khung cửa nổi bật – trên đó treo lá cờ đỏ sao vàng. Tim tôi như hẫng một nhịp.
Tôi đã sống ở Hàn hơn 7 năm. Những ngày lễ như Tết Dương, Tết Âm hay Trung Thu ở đây cũng có, nhưng vẫn thấy thiếu thiếu một cái gì đó rất Việt. Thiếu tiếng cười nói rộn ràng của hàng xóm, thiếu nồi bánh chưng nghi ngút khói, thiếu cảm giác náo nức khi cả khu phố cùng nhau dọn dẹp đón Tết.
Nhưng cứ mỗi dịp 30/4 – ngày đại lễ của đất nước, lòng tôi lại chùng xuống. Nhớ nhà, nhớ những con đường đỏ rực cờ hoa, nhớ tiếng loa phường vang vang buổi sáng, nhớ cả cảm giác ngồi trong nhà với ba mẹ xem thời sự mà chẳng cần nói gì nhiều.
Lá cờ Việt Nam trong bức ảnh kia – nhỏ bé thôi, nhưng như một nhịp cầu nối tôi về quê hương. Có thể người treo cờ chỉ đơn giản là nhớ nhà giống tôi, hoặc muốn nhắc nhau rằng, dù ở đâu, chúng ta vẫn là người Việt.
Năm nay còn kỷ niệm 50 năm giải phóng miền Nam, mỗi lần xem được video mọi người ở Việt Nam chuẩn bị cho diễu binh, tôi lại càng nhớ quê hơn. Ở nơi xa xứ này, mỗi biểu tượng quê hương đều trở nên thiêng liêng lạ thường. Và với những người như tôi, một bức ảnh, một lá cờ, một bài hát cũng đủ để lòng mình chực trào nỗi nhớ…
Cố lên, một vài năm nữa thôi, Việt Nam chờ tôi nhé! 🇻🇳
Bình luận 23

Tám chuyện
Những thay đổi tích cực với cộng đồng LGBT+ của xã hội Hàn Quốc

Hôm nay con cảm thấy thế nào?

Công Việc Bán Thời Gian Gây Sốc Khi 10 Ngày Nhận Gần 8 Triệu Won

10 quy tắc bất thành văn dành cho người nước ngoài muốn làm việc tại Hàn Quốc

Làm gì khi đi date với người Hàn Quốc?

Bạn Đã Sẵn Sàng Nắm Lấy “Mỏ Vàng” 2025?

Trang nhật ký người mẹ để lại cho con trước khi ra đi ở tuổi 43 (Note in a journal from my mom who just passed at 43)

Bay về Sài Gòn qua Tân Sơn Nhất: Mọi người thấy sao?

Hàn Quốc tuyết rơi tháng 3, mình có chút nhớ nhà.

TOP 10 KỸ NĂNG KHÔNG LO THẤT NGHIỆP Ở HÀN QUỐC

Khi kẻ xấu không còn dùng súng mà dùng bàn phím – Lời cảnh tỉnh cho những "anh hùng bàn phím"

Khi lòng tốt khiến mình kiệt sức - Ranh giới giữa "cho đi" và "trách nhiệm" rất mong manh

[Soi Sao] Vì Sao Chồng Quốc Dân Của Hội Chị Em Gọi Tên Park Bo Gum Và Vì Sao Tình Yêu Của Gwan Sik Là Ước Mơ Của Bao Người?
![[Soi Sao] Vì Sao Chồng Quốc Dân Của Hội Chị Em Gọi Tên Park Bo Gum Và Vì Sao Tình Yêu Của Gwan Sik Là Ước Mơ Của Bao Người?](/upload/82de38e3f2b749eaafb80ba09035d356.webp?thumbnail)
Liệu Tổng Tài Yoo Yeon Seok Có "Giải Cứu" Kim Soo Hyun Giữa Lùm Xùm Truy Thuế 7 Tỉ Won?

Sự Ra Đi Của Wheesung: Bí Ẩn Sự Nghiệp Âm Nhạc Đằng Sau Nghệ Danh "Shin Jin-seo"
