[Tâm sự] Mình đã tặng anh trai toàn bộ tài sản và cho vay 50 triệu trong ngày cưới, đến lượt đám cưới mình, anh ấy lại làm điều này
Không biết có ai từng rơi vào tình huống giống mình chưa. Nghĩ lại mà vừa cảm thấy đắng chát nơi cổ họng, vừa cảm thấy bản thân thật quá ngốc nghếch.
Mình là con gái, đi làm ở công xưởng suốt bao nhiêu năm trời, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, dành dụm từng đồng. Ngày anh trai mình cưới, mình đãn gom hết tiền tiết kiệm - đúng nghĩa là toàn bộ số tiền mình có để tặng anh làm quà cưới. Lúc đó mình thật sự khong tính toán gì hết, đơn giản vì… anh chính là anh ruột của mình, mà với mình, tình thân là trên hết.
Rồi tới ngày mình lấy chồng. Anh tới dự, tươi cười vui vẻ, rồi dúi vào tay mình “một món quà cưới”. Các bạn biết đó là gì không? MỘT PHIẾU QUÀ TẶNG SIÊU THỊ TRỊ GIÁ 50.000WON.
Đúng vậy đó, một cái phiếu, không phong bì, không lời chúc, không gì thêm. Mình thực sự đã đứng hình trong vài giây. Nhưng sau đó lại thôi, tự an ủi bản thân rằng: “Chắc ảnh khó khăn.”
Vài ngày sau, ảnh đem tới một cái TV cũ bảo là “quà cưới thật nè.” Mình cũng cảm động lắm nha, nhưng còn chưa kịp quen dùng thì anh lại tới mang TV đi. Nói là bạn anh muốn lấy lại, thậm chí còn trách mình làm trầy xước đồ.
Rồi bẵng đi vài năm sau, anh gọi mình. Bảo rằng con trai ảnh sắp cưới, cần nhà, hỏi mượn mình 50 triệu won. Lúc đó mình đã ly hôn, đang nuôi con một mình và cũng không dư dả gì, chỉ có chút tiền để dành cho tương lai. Nhưng lại là câu chuyện tình thân ruột thịt, mình cứ day dứt mãi vì anh là anh ruột, nên mình cho mượn.
Thế là 5 năm trôi qua, không một đồng trả lại. Mình nhắc thì ảnh nổi quạu:
– “Gia đình mà, sao em lại làm thế?”
– “Anh đang khó khăn, từ từ rồi trả.”
Mình nhịn mãi, đến một lúc quyết định đòi dứt khoát hơn, thì anh lại một lần nữa khiến mình cảm thấy hai chữ “tình thân” thật bi hài. Anh không những không trả mà còn quay ra bảo mình: “Tao giúp con mày xin được việc, giờ trả tiền môi giới đi. 1 tỷ won. Thôi, giảm còn 40 triệu won. Mày trả dần 100.000 mỗi tháng cũng được.”
…???
Mình đơ toàn tập. Con mình tự thi, tự đi phỏng vấn, tự làm mọi thứ. Giờ làm ở công ty khác, không liên quan gì tới “mối quan hệ” của ảnh. Ảnh còn nói kiểu “nó nhờ tao mà có kinh nghiệm để vô công ty mới.” ????
Mình tưởng ảnh khó khăn thật, nhưng rồi biết được ảnh đang sở hữu 2 căn hộ ở Seoul, 2 cái xe riêng, còn vợ thì làm ngơ như không có gì xảy ra. Đến lúc này mình mới hiểu: họ chưa từng tôn trọng mình. Họ chỉ xem mình là cái ATM biết đi.
Mình đã hỏi luật sư. Đây là mối quan hệ vay mượn rõ ràng, mình hoàn toàn có quyền kiện ra toà, yêu cầu phong toả tài sản, đòi lại số tiền đó. Và mình sẽ làm vậy. Dù mình từng nghĩ: “Thôi, máu mủ ruột rà mà, tha được thì tha.” Nhưng giờ thì không. Mình không thể mãi tha thứ cho những người chưa từng tôn trọng mình.
Và mình chỉ muốn chia sẻ câu chuyện của mình ở đây, và nếu như ai đang ở trong tình cảnh giống mình thì hãy tỉnh táo lên… Vì tình thân không phải cái cớ để người ta chèn ép mình mãi.

Bình luận 0

Tám chuyện
Em giỏi Sử nhưng em nóng tính lắm cả nhà ạ. Em nên làm giáo viên không ạ?

Sếp tôi thích tò mò chuyện riêng người khác

Đồng nghiệp thì thảo mai, sếp thì vô trách nhiệm nhưng được cái lương cao. Làm sao đây?

Sếp làm biếng, phải làm sao?

Đừng tùy tiện dùng tiếng Hàn để chửi!

Nhật ký ngày… (trời cũng hổng nhớ nổi ngày nữa): Tại sao tôi nghèo?

Tôi rất đồng cảm với cảm giác "không ai quan tâm đến sinh nhật của mình."

Liệu chúng ta đang tạm trú trong giấc mơ của người khác, rồi tưởng đó là của chính mình?

Tuyển bạn gái nắm tay ngắm hoa anh đào 200 ngàn won một ngày

Con gái cần nên làm gì để khiến kẻ biến thái phải lùi bước?

Ai khâu miệng Harley?
Một câu chuyện kinh dị

5 phim Hàn về đề tài Y Khoa không thể bỏ lỡ: Cảm xúc vỡ oà giữa phút giây gấp gáp và tình người ấm áp

Khi Suzy cũng bị tổn thương bởi người từng gọi là bạn và bài học đắt giá về sự tin tưởng trong showbiz

Hãy Thật Sự Cẩn trọng Với Đồ Ăn Giao Hàng Tận Nơi, Đặc Biệt Là Trong Mùa Xuân
