Hàn Quốc tuyết rơi tháng 3, mình có chút nhớ nhà.
Trong Hoàng tử bé, mình thích đoạn: "Và cậu hãy nhìn kia! Cậu thấy không, ở kia, những đồng lúa mì ấy? Tớ không ăn bánh mì. Lúa mì đối với tớ là vô dụng. Các cánh đồng lúa mì đối với tớ chẳng có gì khêu gợi. Cái đó buồn lắm. Nhưng cậu có mái tóc màu vàng kim. Thế thì sẽ rất tuyệt một khi cậu cảm hoá tớ! Lúa mì, vốn màu vàng kim, sẽ gợi cho tớ kỷ niệm về cậu. Và tớ sẽ yêu tiếng gió reo trong lúa mì..."
Trong My Liberation Notes, sùng bái một người là một quyết định, giải phóng là một quyết định, tự do cũng tương tự. Để đến được quyết định đó, người ta phải chật vật đến độ vô nghĩa. Sự xuất hiện của ai đó cũng trở thành nút thắt, là một quyết định.
Khi bắt gặp khoảnh khắc trời chuyển màu, chập choạng, hoặc vắng mây, mình sẽ nhớ về người bạn niên thiếu ấy. Cô ấy giống mình, ít thì ở chỗ coi lời nói là thừa trong những cuộc trò chuyện của đôi.
Khi vô tình ngửa mặt nhìn máy bay, mình sẽ nhớ về mình từ năm 13 tuổi, sẽ với vào khoảng không đó và gắng nuốt lấy ước mơ trong miệng.
Và, Hoàng tử bé trở về hành tinh của mình, cáo vẫn sẽ vui khi đồng lúa mỳ trở màu vàng óng. Hay dù cho sau này bị ràng buộc bởi cuộc sống, vật chất, cuốn nhật ký vẫn mang lại cảm giác giải phóng như suối nguồn. Dù độ một năm hay hai năm mới gặp bạn, mình vẫn sẽ thương nhớ màu trời rực rỡ. Dù mình bớt nhiều lần ngửa mặt lên trời, mình vẫn sẽ với tay ăn lấy "một điều ước" khi tình cờ bắt gặp.
Rằng, dù cho không còn hiện hữu ở đó. Vẫn có những điều đẹp đẽ trên đời chỉ để cho ai đó. Năm đầu xa xứ, Hàn Quốc đã đối xử rất tốt với mình, mình chỉ nôn nao một chút, mình nhớ nhà, nhớ những điều xưa cũ, và cảm tưởng như tất cả đang dần rời xa mình. Nhưng như một lời tự an ủi, những điều đẹp đẽ đã đến, vậy, nó sẽ luôn là nguồn ủi an trong tiềm thức của ta…
Bình luận 0

Tám chuyện
"Màu sắc không chỉ là thứ chúng ta nhìn thấy."

"Thời tiết trong trái tim ta thuộc về ta, và chỉ riêng ta mà thôi." - Tiệm Giặt Tâm Trí Cúc Vạn Thọ

Tiểu thuyết "Cái Hố" tập trung vào khắc họa nhân vật nhưng vẫn mang sự hồi hộp của một tác phẩm trinh thám

Review sách: "Chào mừng đến với Cửa Hàng Sách Hyunam-dong" của Hwang Bo-reum

Dầu hạt dẻo đang trở thành xu hướng trong mì pasta và makguksu.

Người Hàn Quốc làm mọi việc rất nhanh. Đó là sự hiệu quả hay thiếu kiên nhẫn?

Những tác động của việc làm việc dưới một ông chủ hoặc quản lý tồi là gì? Bạn có thể làm gì nếu phải ở lại với họ vì lý do tiền bạc hoặc tình hình kinh tế?

Dưới đây là 10 bài học từ cuốn sách The Courage to Be Disliked của Ichiro Kishimi và Fumitake Koga:
Sách giáo khoa AI trong lớp học: Kịp thời hay quá sớm?

Giá bữa trưa tăng nhanh, nhưng lương không theo kịp

Ngừng lướt, bắt đầu trò chuyện thôi!

REVIEW SÁCH: TÔI MUỐN CHẾT NHƯNG TÔI MUỐN ĂN TTEOKBOKKI (2022) CỦA BAEK SEHEE – MỘT NHÀ VĂN HÀN QUỐC VỚI SỰ KHẮC HỌA CHÂN THỰC VỀ SỨC KHỎE TÂM LÝ

Review sách: Red Flags (Tác giả: Sophie Jo)

Hàn Quốc có thực sự an toàn? Góc nhìn từ cư dân bản địa và người nước ngoài
Bức vẽ cuối cùng...
