Kim chi nha

Có những đoạn đường tôi không ngại bỏ lỡ vài chuyến xe bus

M
nyanchan
2025.04.14 Thích 0 Lượt xem 145 Bình luận 1

 

Tôi không phải là người Sài Gòn nhưng Sài Gòn là thành phố chứng kiến tôi trưởng thành. Chúng ta có thể trải qua câu chuyện như thế này: Vùng đất ta chào đời lại chẳng thể là nơi ta trút hơi thở cuối cùng.

 

Khi tôi còn là sinh viên, thầy bói đã phán rằng tôi không nên theo ngành Dịch Vụ và đi làm xa sẽ gặp người hại nhiều hơn người cưu mang. Từ đó, tôi dành hơn 10 năm cuộc đời chỉ để chứng minh lời “sấm truyền” đó là sai. 

 

Tôi bắt đầu công việc tại The Grand Ho Tram Strip tại quê nhà, tiếp tục đến Hoiana Beach Resort Quảng Nam và hiện tại là một bệnh viện danh tiếng tại Sài Gòn. 

 

Mỗi khi gặp chuyện vui, tôi sẽ nhớ đến lời bà thầy bói và thầm nghĩ: “Chẳng biết bao giờ điều bất trắc sẽ đến. Chắc sớm thôi.”

 

Dần dần, tôi ngầm định nghĩa mối quan hệ giữa tôi và ngành Dịch Vụ là có rủi chứ chẳng có may. 

 

Tôi đang tập quen dần với công việc ở bệnh viện. Những chuyến xe bus là trạm nghỉ cho tâm trí tôi khỏi hình ảnh âm thanh chiếc xe cứu thương và tiếng chuông cần hỗ trợ của bệnh nhân khu lầu trại.

 

Bước ra khỏi bệnh viện, tôi chỉ mong xe bus đến thật sớm và đón tôi đi. 

 

Bước ra khỏi căn nhà trọ, tôi chỉ mong xe bus đến thật sớm và đón tôi đi.

 

Vào một ngày thứ 7 không hề dự tính trước, tôi đã hạnh phúc khi bỏ lỡ vài chuyến xe bus chỉ để được ngồi tại trạm xe đường Nguyễn Thị Minh Khai thêm một lâu nữa. 

 

Lần cuối cùng tôi thật lòng ngắm nhìn hàng cây xanh là lúc nào nhỉ? Quay về những năm tháng ở Vũng Tàu, một thành phố biển nhỏ xinh và tôi luôn ngước nhìn hàng cây hai bên đường vì có mẹ chở tôi trên chiếc xe máy nhỏ - điều đó làm tôi an tâm biết bao.

 

Đã từng có một quãng đời tôi sống như thế này: Mẹ luôn là người lái xe và tôi luôn là người ngắm cảnh. Tâm tư tôi đặt để hoàn toàn vào cảnh vật với ý thức rõ nét hiện tại của xung quanh tôi. Tôi đã từng nhìn sự vật vốn dĩ nó như là. Bởi vì mẹ tôi đã luôn bên tôi, ngay cạnh bên, chỉ cần với tay là lập tức chạm được. 

 

Tâm hồn tôi như con diều bay lượn giữa trời mây vì người cầm dây diều là mẹ.

 

Tôi an tâm biết bao.

 

Ở tuổi 31, độc thân giữa một thành phố lớn, tôi không còn là con diều nữa. Tôi ở đúng vai trò của mình theo nhịp sống nhanh của Sài Gòn. 

 

Nhưng tôi đã nhận thấy: Ra đã có người cầm dây diều rồi, đó là trạm xe bus đường Nguyễn Thị Minh Khai, là chiếc ghế gỗ trong thư viện, là những viên gạch dọc đường vào công viên Lê Văn Tám.

 

Ở tuổi 31, độc thân giữa một thành phố lớn, tôi vẫn là con diều bay bổng không bay mất. 

 

Thế giới này vốn dĩ như nó luôn là.

 

 

 

Bình luận 1


phải khu quận 1, khúc Lê Thánh Tôn hoặc Lý Tự Trong mà gần Đinh tiên Hoàng hông thím?
/upload/bf44f8d0ab2947378ce264d6bd29e873.webp

Tám chuyện

Tôi yêu con mình, nhưng tôi hối tiếc vì đã có con. Làm sao tôi có thể chấp nhận cuộc sống của mình với vai trò là một bậc cha mẹ?

M
nyanchan
Lượt xem 568
Thích 0
2025.02.22
Tôi yêu con mình, nhưng tôi hối tiếc vì đã có con. Làm sao tôi có thể chấp nhận cuộc sống của mình với vai trò là một bậc cha mẹ?

Một lá thư gửi bản thân trong tương lai: "Tôi hy vọng bạn có quyền tự do để nói không"

M
nyanchan
Lượt xem 695
Thích 0
2025.02.22
Một lá thư gửi bản thân trong tương lai: "Tôi hy vọng bạn có quyền tự do để nói không"

"If You Want to Eat a Red Apple" (Nếu bạn muốn ăn một trái táo đỏ) trở thành tác phẩm Hàn Quốc đầu tiên giành giải Bologna Ragazzi Opera Prima

M
nyanchan
Lượt xem 530
Thích 0
2025.02.22
"If You Want to Eat a Red Apple" (Nếu bạn muốn ăn một trái táo đỏ) trở thành tác phẩm Hàn Quốc đầu tiên giành giải Bologna Ragazzi Opera Prima

Cảm nhận vẻ đẹp rực rỡ nhuốm màu đau thương trong từng trang tiểu thuyết “White Mulberry” của nhà văn Rosa Kwon Easton

M
nyanchan
Lượt xem 1120
Thích 0
2025.02.22
Cảm nhận vẻ đẹp rực rỡ nhuốm màu đau thương trong từng trang tiểu thuyết  “White Mulberry” của nhà văn Rosa Kwon Easton

Tại sao phụ nữ Hàn Quốc gọi chồng là "Oppa" ?! Hãy hiểu về bối cảnh văn hóa và sự phát triển của từ này nếu bạn không muốn bị "quê"

M
nyanchan
Lượt xem 677
Thích 0
2025.02.22
Tại sao phụ nữ Hàn Quốc gọi chồng là "Oppa" ?! Hãy hiểu về bối cảnh văn hóa và sự phát triển của từ này nếu bạn không muốn bị "quê"

[VÒNG QUANH THẾ GIỚI] Máy X-Quang Di Động – Phát Minh Cứu Sống Hàng Ngàn Người Trong Chiến Tranh

M
nyanchan
Lượt xem 719
Thích 0
2025.02.22
[VÒNG QUANH THẾ  GIỚI] Máy X-Quang Di Động – Phát Minh Cứu Sống Hàng Ngàn Người Trong Chiến Tranh

[VÒNG QUANH THẾ GIỚI] Marie Curie – Nhà khoa học tiên phong trong lĩnh vực phóng xạ

M
nyanchan
Lượt xem 762
Thích 0
2025.02.22
[VÒNG QUANH THẾ GIỚI] Marie Curie – Nhà khoa học tiên phong trong lĩnh vực phóng xạ

Gian lận để Thành công

M
nyanchan
Lượt xem 542
Thích 0
2025.02.21
Gian lận để Thành công

[ANIME] Luận đề của một thiên thần nhân từ: Evangelion và khải huyền

M
nyanchan
Lượt xem 746
Thích 0
2025.02.21
[ANIME] Luận đề của một thiên thần nhân từ: Evangelion và khải huyền

Điều cần cân nhắc khi lập kế hoạch mang thai

M
nyanchan
Lượt xem 512
Thích 0
2025.02.21
Điều cần cân nhắc khi lập kế hoạch mang thai

"Màu sắc không chỉ là thứ chúng ta nhìn thấy."

M
nyanchan
Lượt xem 586
Thích 0
2025.02.20
"Màu sắc không chỉ là thứ chúng ta nhìn thấy."

"Thời tiết trong trái tim ta thuộc về ta, và chỉ riêng ta mà thôi." - Tiệm Giặt Tâm Trí Cúc Vạn Thọ

M
nyanchan
Lượt xem 577
Thích 0
2025.02.20
"Thời tiết trong trái tim ta thuộc về ta, và chỉ riêng ta mà thôi." - Tiệm Giặt Tâm Trí Cúc Vạn Thọ

Tiểu thuyết "Cái Hố" tập trung vào khắc họa nhân vật nhưng vẫn mang sự hồi hộp của một tác phẩm trinh thám

+1
M
nyanchan
Lượt xem 643
Thích 0
2025.02.19
Tiểu thuyết "Cái Hố" tập trung vào khắc họa nhân vật nhưng vẫn mang sự hồi hộp của một tác phẩm trinh thám

Review sách: "Chào mừng đến với Cửa Hàng Sách Hyunam-dong" của Hwang Bo-reum

M
nyanchan
Lượt xem 803
Thích 0
2025.02.18
Review sách: "Chào mừng đến với Cửa Hàng Sách Hyunam-dong" của Hwang Bo-reum

Dầu hạt dẻo đang trở thành xu hướng trong mì pasta và makguksu.

M
nyanchan
Lượt xem 576
Thích 0
2025.02.18
Dầu hạt dẻo đang trở thành xu hướng trong mì pasta và makguksu.
13 14 15 16 17