Lao động nhập cư không dám lên tiếng vì vòng kim cô mang tên visa Hàn Quốc
Giữa mùa hè ngột ngạt tại Hàn Quốc, nhiều lao động nhập cư vẫn phải làm việc đến kiệt sức trong các nông trại không phải vì họ không biết nóng, mà vì họ không dám lên tiếng. Hệ thống visa phụ thuộc chủ hay còn gọi là chế độ cấp phép lao động (고용허가제) đang trở thành rào cản khiến họ im lặng trước cả những vi phạm nhân quyền nghiêm trọng.

Càng hợp pháp, càng bị kiểm soát
Tại thành phố Pocheon (포천), giữa cái nóng như thiêu, những người lao động nước ngoài vẫn cúi mình làm việc suốt từ sáng tới tối. Họ không dám phản đối điều kiện làm việc kể cả khi có dấu hiệu bóc lột hay xâm phạm nhân quyền vì sợ mất việc, mất visa, mất tất cả.
“Dù có làm việc trong môi trường tồi tệ đến mức nào, họ cũng không dám kháng cự. Đó là vì chế độ 고용허가제,” ông Kim Dal-seong, đại diện Trung tâm Hỗ trợ Lao động nhập cư Pocheon, nói trong buổi phỏng vấn với Hankyoreh ngày 6/8.

Theo quy định hiện tại, người lao động nước ngoài thuộc diện E-9 (lao động phổ thông) chỉ được làm việc trong doanh nghiệp đã chỉ định trước, suốt 3 năm.
Việc chuyển chỗ làm hoặc gia hạn hợp đồng cần phải có sự chấp thuận từ chủ doanh nghiệp, biến người sử dụng lao động thành kẻ nắm toàn quyền sinh sát. Đây chính là lý do khiến người lao động không thể cất lên tiếng nói dù bị đối xử bất công.
Sống chui lại… thoải mái hơn?
Không ít người nhập cư đang chọn cách “ở lại bất hợp pháp” thay vì tiếp tục chịu đựng trong khung visa hiện tại. Anh Bishnu (tên giả, 43 tuổi) một người Nepal từng làm việc hợp pháp tại nông trại chia sẻ rằng từ khi trở thành lao động không giấy tờ, cuộc sống của anh thoải mái hơn: “Trước kia, tôi phải làm đến 9–10 giờ tối. Còn bây giờ, tôi được nghỉ lúc 7 giờ và cảm thấy tự do hơn.”

Nghịch lý này đặt ra câu hỏi nghiêm túc về cơ chế hiện tại: Phải chăng hệ thống visa hợp pháp đang gián tiếp tạo điều kiện cho việc bóc lột và tước quyền của người lao động? Các tổ chức hỗ trợ lao động yêu cầu chính phủ Hàn Quốc cần cải cách sâu rộng hơn không chỉ dừng lại ở các biện pháp nửa vời.
Đặc biệt, họ kêu gọi giới hạn quyền kéo dài visa của chủ doanh nghiệp, và ít nhất cần cho phép người lao động tự do chuyển chỗ làm trong các ngành mà người Hàn từ chối.
Ông Kim Dal-seong kết luận: “Chừng nào 고용허가제 còn giữ nguyên như hiện nay, thì ngay cả giữa cái nóng chết người, người lao động cũng không dám nói một lời.”
Bình luận 0

Văn hóa
Câu chuyện kiểm duyệt, nghệ thuật và những giới hạn tự do biểu đạt

Làn sóng văn hóa từ ‘K-pop Demon Hunters’ thổi bừng sức sống cho bảo tàng quốc gia Hàn Quốc

Câu chuyện nhân duyên tiền định kéo dài 320 năm của hoa hồng mai Hwaeom

Ký sinh trùng đứng đầu danh sách 100 phim xuất sắc nhất thế kỷ 21 do New York Times bình chọn

Thảm họa Sampoong 1995: Khi lòng tham và sự tắc trách giết chết hơn 500 sinh mạng

[Sách hay nên đọc] ‘언론본색’ – Cuốn sách phơi bày hệ sinh thái báo chí Hàn Quốc trong khủng hoảng niềm tin
![[Sách hay nên đọc] ‘언론본색’ – Cuốn sách phơi bày hệ sinh thái báo chí Hàn Quốc trong khủng hoảng niềm tin](/upload/370945bb585e4ad68958d42a0aa1d2f7.webp?thumbnail)
Vẻ đẹp vĩnh cửu nghệ thuật nhuộm chàm Hàn Quốc

SPOILER: "Squid Game" Season 3 – Kết thúc đầy nước mắt và nhân tính

Im lặng trước một cái chết bị gọi sai tên

Bom tấn hay bom xịt? “Trò chơi con mực” sẽ là đòn kết liễu danh tiếng, hay cú lật đổ đỉnh cao?

K-pop Demon Hunters: Khi những điều không ai kỳ vọng trở thành hiện tượng toàn cầu

Mỗi ngày hơn 10 người trẻ Hàn Quốc tự kết liễu cuộc đời

Tham gia cuộc thi 2025 Seoul Unicorn Challenge – Nhận hỗ trợ & giải thưởng giá trị từ thành phố Seoul!

Đằng sau cái chết của ba nữ sinh lớp 11 là những con số báo động về áp lực học đường

Squid Game 3 - Hồi kết của địa ngục hay mở đầu cho một vòng lặp kinh hoàng khác?
