Khi những câu chuyện thiếu nhi trở thành phép màu nuôi dưỡng tâm hồn
Có những câu chuyện thiếu nhi không chỉ dành cho trẻ em. Chúng vượt qua giới hạn tuổi tác, chạm vào những vùng sâu kín trong ký ức, khiến người đọc dù là trẻ nhỏ hay người lớn đều rung động. "Thầy Giáo Lindgren Của Tôi" của tác giả Yoo Eun-sil, minh họa bởi Kwon Si-woo, là một cuốn sách như vậy. Được xuất bản lần đầu cách đây 20 năm và tái bản kỷ niệm vào năm 2025, tác phẩm vẫn giữ nguyên vẹn sức sống cảm động trong từng trang giấy.

Giọng kể từ chính thế giới trẻ thơ
Truyện được kể dưới góc nhìn của Bieup cô bé lớp 4 mang một cái tên đặc biệt. Tên của em được cha đặt dựa trên bảng chữ cái Hàn Quốc, như một biểu tượng cho cánh cửa thế giới mới rộng mở.
Chính nhờ việc lựa chọn giọng kể từ nhân vật trẻ em, tác phẩm tạo nên sợi dây kết nối tự nhiên với độc giả nhỏ tuổi, trong khi những người lớn lại tìm thấy chính mình trong từng suy nghĩ, cảm xúc mộc mạc và trong sáng của nhân vật. Bieup yêu say mê sách của Astrid Lindgren tác giả Thụy Điển nổi tiếng với nhân vật Pippi tất cả chúng ta đều biết đến.
Nhưng đằng sau sự say mê ấy là cả những xung đột nhỏ trong gia đình: khi mẹ không thể hiểu được tại sao con gái mình lại tiêu hết tiền mua sách thay vì mua xe đạp. Mâu thuẫn thế hệ ấy lại được xoa dịu bằng những lá thư mà Bieup viết cho Lindgren dù biết chẳng thể gửi đi, nhưng mỗi bức thư lại như một lần cô bé tự an ủi và trưởng thành thêm.
Sự trưởng thành lặng lẽ của một tâm hồn nhỏ
Dưới sự dẫn dắt của Yoo Eun-sil, câu chuyện không chỉ kể về tình yêu sách, mà còn mở ra nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau: sự thiếu thốn, những âu lo, những tổn thương thầm lặng, và cả lòng vị tha dịu dàng.

Những chi tiết nhỏ như việc Bieup giả vờ nói dối để giúp người bạn thân cảm thấy tự tin hơn khi mang đôi giày cũ kỹ, hay việc em giấu đi mong muốn cá nhân để mẹ không cảm thấy cô đơn… tất cả khắc họa hình ảnh một đứa trẻ với trái tim ấm áp, biết yêu thương và hy sinh từ rất sớm. Qua hành trình đọc sách của Bieup, những tác phẩm của Lindgren dần trở thành người bạn đồng hành, dạy em cách thấu hiểu thế giới, vượt qua nỗi buồn vì sự vắng bóng của người cha, và học cách đối mặt với thực tại bằng nội lực dịu dàng.
Khi sách trở thành phép màu chữa lành
"Thầy Giáo Lindgren Của Tôi" không đơn thuần là câu chuyện về một cô bé yêu sách, mà còn là sự tôn vinh sức mạnh chữa lành mà văn học mang lại. Những nhân vật từ các tác phẩm của Lindgren từ Pippi Longstocking, Emil, Ronja đến Pelle len lỏi vào tâm trí của Bieup, giúp em dần hóa giải những nỗi đau chưa thành lời, tìm thấy sự an ủi trong những tưởng tượng bay bổng nhưng rất chân thực.
Ngay cả khi phải đối diện với sự thật đau lòng về sự ra đi của Lindgren, Bieup vẫn tìm thấy cho mình cách để chấp nhận và bước tiếp. Trong bức thư cuối cùng gửi cho Lindgren, em viết: “Bây giờ, khi viên ngọc niềm tin về việc có thể gặp thầy đã vỡ tan, em quyết định ngừng viết thư và học cách vượt qua nỗi buồn.”
Những người lớn biết lắng nghe

Trong hành trình ấy, bên cạnh Bieup còn có chị Geureoge chủ hiệu sách cũ, người lắng nghe và thấu hiểu cô bé bằng cả tấm lòng. Những lời khuyên từ chị Geureoge không chỉ giúp Bieup học cách tự bảo vệ trái tim mình mà còn nhắc nhở người lớn về vai trò của mình trong thế giới nội tâm của trẻ nhỏ: biết lắng nghe, biết chở che nhưng không áp đặt, luôn để lại cho trẻ sự an toàn để lớn lên theo cách của riêng mình.
Văn học thiếu nhi chiếc cầu nối giữa trẻ em và người lớn
Thông qua Bieup và hành trình đọc sách của em, "Thầy Giáo Lindgren Của Tôi" cho thấy một điều giản dị nhưng bền vững: văn học thiếu nhi không chỉ giúp trẻ em lớn lên, mà còn giúp người lớn quay lại đối diện với phần trẻ thơ trong chính mình. Đó là khi người mẹ vui vẻ trượt băng như một đứa trẻ, hay khi độc giả người lớn thấy mình bất giác mỉm cười trước những lời nói dối ngây ngô nhưng đầy lòng nhân hậu của Bieup.
Ánh sáng vẫn còn mãi
Hai mươi năm sau lần xuất bản đầu tiên, cuốn sách của Yoo Eun-sil vẫn tiếp tục tỏa sáng, như những câu chuyện của Lindgren vẫn còn mãi trong ký ức bao thế hệ độc giả. Không phải là thứ ánh sáng lấp lánh của những câu chuyện thời thượng chóng tàn, mà là ánh sáng ấm áp, dịu dàng, len lỏi vào trái tim, đồng hành cùng mỗi người trên hành trình trưởng thành.
Bình luận 0

Văn hóa
Pojangmacha (포장마차) – Quán lều soju ven đường: Bước vào thế giới K-Drama giữa lòng Seoul

찜질방 (jjimjilbang) – “Trút bỏ” muộn phiền và cả sự e ngại

Diễn viên Hwang Jung-eum, hầu tòa vì cáo buộc tham ô 43 tỷ won

Sự Thật Phũ Phàng Sau Những Bức Tranh Triệu Đô

Tờ Giấy Lộn Trị Giá Mười Triệu Won

[Trend] Nhà hàng 1 người nườm nượp khách, văn hóa ăn một mình lên ngôi tại Hàn Quốc
![[Trend] Nhà hàng 1 người nườm nượp khách, văn hóa ăn một mình lên ngôi tại Hàn Quốc](/upload/d41fbc6fa7354728bb73e1549dd50cc8.webp?thumbnail)
Rạp Chiếu Phim Hấp Hối? Làn Sóng Hàn Quốc Và Tương Lai Của Điện Ảnh Đã Thay Đổi Mãi Mãi

Từ tháng 10, cao tốc Hàn Quốc có sự thay đổi lớn: bà con đi đường dài coi chừng dính phạt oan

“Tôi sắp kết hôn” – Kim Jong Kook bất ngờ tuyên bố… Cô dâu tương lai là ai?

Từ Jungkook (BTS) với món gà rán, đến Rosé (BLACKPINK) với tokbokki, đây cách K-pop lan tỏa văn hóa ẩm thực

Mì gói Hàn Quốc: Phân tích biểu tượng “ramyeon meokgo galrae?” và sự ẩn dụ tình cảm trong phim ảnh Hàn

Văn hóa Hàn Quốc (K-Culture) vươn mình trở thành trung tâm văn hóa thế giới

Lee Min Ho – Từ “Hoàng tử màn ảnh” đến hành trình làm mới bản thân

Diễn viên ‘Vùng Đất Tội Ác’ Lee Ji-hoon bị cảnh sát triệu tập sau mâu thuẫn với vợ tại nhà riêng

Làn sóng ‘Kedeheon’ hút du khách tới Hàn Quốc nhưng vẫn còn xa mới bắt kịp Nhật Bản
