Tiếng nói lặng im từ 70% thanh thiếu niên sống khép kín ở Hàn Quốc
Có những con người trẻ tuổi sống giữa lòng thành phố sôi động, nhưng như thể họ đang ở một thế giới khác – một nơi không có ánh nhìn, không có tiếng gọi, và đặc biệt… không có ai thực sự ở bên cạnh.

Cuộc khảo sát toàn quốc đầu tiên do Bộ Bình đẳng giới và Gia đình Hàn Quốc công bố gần đây đã khắc họa một bức tranh lạnh lẽo về một bộ phận thanh thiếu niên đang sống trong trạng thái “cô lập và ẩn dật” – khép mình với thế giới bên ngoài, lặng lẽ rút lui khỏi mọi kết nối xã hội.
Kết quả khảo sát trên hơn 19.000 người trẻ từ 9 đến 24 tuổi cho thấy có tới 28,1% thanh thiếu niên đang sống trong tình trạng biệt lập và khép kín. Trong số đó, gần 70% thừa nhận đã từng nghĩ đến cái chết, và hơn 50% đang sống trong cảm giác lo lắng, tuyệt vọng và không còn hy vọng vào tương lai.
Cô đơn không phải là cảm xúc – đó là một thực tại
Khái niệm “ẩn dật” ở đây không mang tính hình tượng, mà là hiện trạng cụ thể: nhiều người gần như không rời khỏi phòng, hoặc nếu có thì chỉ là để ra cửa hàng tiện lợi gần nhất. Mức độ trò chuyện với gia đình, bạn bè hoặc người thân cũng giảm xuống mức báo động: hơn 30% cho biết không nói chuyện quá 2 lần trong hai tuần.
Điều đau lòng hơn cả là dù phần lớn các em sống cùng gia đình, nhưng sự kết nối với người thân gần như bằng không. Gia đình – vốn được xem là nơi trú ẩn cuối cùng – giờ đây lại không đủ “ấm” để giữ những đứa trẻ không rơi vào cảm giác lạc lõng.

“Em đã cố thoát ra, nhưng rồi lại quay về…”
Điều đáng chú ý là hơn một nửa số thanh thiếu niên từng cố gắng thoát khỏi trạng thái này – thông qua việc học, tham gia sở thích, hoạt động cá nhân... Tuy nhiên, gần 40% sau đó lại quay về cuộc sống cô lập. Cứ như thể thế giới ngoài kia vẫn quá khắc nghiệt, hoặc bản thân các em chưa kịp hồi phục đủ để đối mặt lần nữa.
Lý do phổ biến nhất? “Em mệt mỏi và kiệt sức” – một lời thú nhận ngắn gọn nhưng đủ sức nặng. Kế đến là việc vấn đề gốc rễ chưa từng được giải quyết, và thiếu nguồn lực tài chính hoặc thời gian. Những điều tưởng chừng đơn giản như một chỗ để đến mà không bị đánh giá, hay một hoạt động phù hợp sở thích cũng trở thành điều xa xỉ.
Đằng sau những con số là những tiếng thở dài
70% thanh thiếu niên trong khảo sát nói rằng họ “muốn thoát ra”, nghĩa là khát vọng sống tích cực vẫn còn. Điều đó là tia sáng quý giá nhất. Nhưng đáng tiếc, khoảng trống giữa mong muốn và hành động thực sự vẫn quá lớn, nếu xã hội không đưa tay ra trước.
Phần lớn các em đều khao khát một không gian không bị phán xét, hỗ trợ tài chính, hoạt động một mình không bị kỳ thị và những cơ hội nghề nghiệp phù hợp. Nhu cầu đó không chỉ là vật chất – mà là nhu cầu được công nhận, được thấu hiểu, được sống đúng với nhịp điệu của mình.
Tôi từng gặp một bạn trẻ, sống nội tâm, ít nói và luôn né tránh mọi buổi tụ tập. Không ai hiểu, không ai hỏi. Và rồi, một ngày kia, em biến mất khỏi mọi nhóm chat, không xuất hiện ở trường, cũng không đăng gì thêm lên mạng. Khi tôi gọi, điện thoại đổ chuông nhưng không ai bắt máy. Chúng tôi không biết em có ổn không, và càng đau lòng hơn khi nhận ra: có thể đã quá muộn để hỏi em điều đó.
Tôi nghĩ, trong xã hội hiện đại, chúng ta quá dễ bỏ qua những người “không nói gì”. Nhưng sự im lặng ấy, đôi khi là lời cầu cứu cuối cùng.
Trước khi cứu lấy một thế hệ – hãy lắng nghe họ
Những con số không nói dối. Nhưng chúng cũng không nói hết. Phía sau 62,5% từng nghĩ đến cái chết là từng khuôn mặt, từng câu chuyện, từng là ai đó phải sống ẩn mình vì bị bạo lực học đường và tổn thương gia đình.
Nếu có một điều cần làm gấp, thì đó là xây dựng các không gian trung lập, không kỳ thị, nơi người trẻ được nghỉ ngơi, được tiếp xúc xã hội theo tốc độ của riêng mình. Chính phủ có thể mở rộng các trung tâm như Dream Dream Center – nhưng hơn thế nữa, mỗi trường học, mỗi gia đình, mỗi cộng đồng đều cần có một “chỗ ngồi” cho những người im lặng.
Bởi vì không phải ai nói “Tôi ổn” cũng thực sự ổn. Và đôi khi, “Em cô đơn” là lời kêu cứu rõ ràng nhất mà một người trẻ có thể thốt ra.
Không phải ánh sáng nào cũng rực rỡ. Có những ánh sáng mờ nhòe, yếu ớt – nhưng nếu ta biết cách giữ lại, chúng có thể thắp lên hy vọng nơi tối tăm nhất.
Bình luận 0

Văn hóa
Giới trẻ Hàn Quốc áp dụng lý thuyết gắn bó để cải thiện tình yêu

Buổi Hòa nhạc Đa văn hóa tại Ansan

Áp lực được thừa nhận: Khi người Hàn Quốc tìm kiếm sự chấp nhận trong từng quyết định nhỏ nhặt

Cơn sốt show hẹn hò tại Hàn : Sao người Hàn mê mệt nhìn thiên hạ hẹn hò trên Tivi???

“Harbin” dự kiến sẽ là "bom tấn" của điện ảnh Hàn mùa giáng sinh 2024

Tiểu thuyết "Thanh âm của kẻ câm'" [ 2 ]
![Tiểu thuyết "Thanh âm của kẻ câm'" [ 2 ]](/upload/f17e83118228400fbab39459d354bc78.webp?thumbnail)
Tiểu thuyết "Thanh âm của kẻ câm" [1]
![Tiểu thuyết "Thanh âm của kẻ câm" [1]](/upload/f17e83118228400fbab39459d354bc78.webp?thumbnail)
Lễ hội Văn hóa Nhật Bản 2024 tại Bucheon

“Seounhada” – Cảm Giác Tổn Thương Không Nói Ra Nhưng Luôn Tồn Tại trong Văn Hóa Hàn Quốc

Truyện "Cội Nguồn Của Sự Sống" [ 2 - Phần cuối ]
![Truyện "Cội Nguồn Của Sự Sống" [ 2 - Phần cuối ]](/upload/7841ca754af042b389363beb96fcacaf.webp?thumbnail)
Truyện "Cội Nguồn Của Sự Sống" [ 1 ]
![Truyện "Cội Nguồn Của Sự Sống" [ 1 ]](/upload/7841ca754af042b389363beb96fcacaf.webp?thumbnail)
Truyện "Ký Ức Kẻ Sát Nhân" [ 7 - Phần cuối ]
![Truyện "Ký Ức Kẻ Sát Nhân" [ 7 - Phần cuối ]](/upload/7841ca754af042b389363beb96fcacaf.webp?thumbnail)
Truyện "Nhật Ký Kẻ Sát Nhân" [ 6 ]
![Truyện "Nhật Ký Kẻ Sát Nhân" [ 6 ]](/upload/7841ca754af042b389363beb96fcacaf.webp?thumbnail)
Truyện "Nhật Ký Kẻ Sát Nhân" [ 5 ]
![Truyện "Nhật Ký Kẻ Sát Nhân" [ 5 ]](/upload/7841ca754af042b389363beb96fcacaf.webp?thumbnail)
Trải nghiệm trang phục truyền thống Hanbok (miễn phí)
