Tôi đi Hàn Quốc một mình: Những nụ cười bị bỏ qua và lời chào không ai đáp
(* Lưu ý : Bài viết này dựa trên quan điểm cá nhân của tác giả )
Hàn Quốc – cái tên mà chỉ cần nhắc đến là tôi đã mường tượng ra những con phố lung linh ở Seoul, mùi kimchi cay nồng, và giai điệu K-pop vang vọng khắp nơi. Lần này, tôi quyết định đi Hàn Quốc một mình – một chuyến solo travel đúng nghĩa để tận hưởng và khám phá. Tôi thích cái cảm giác tự do khi được bước đi trên những con đường lạ, luyện tiếng Hàn lơ lớ của mình, và thử đủ thứ hay ho ở đây. Nhưng mà, nói thật lòng, bên cạnh niềm vui, tôi lại thấy lòng mình hơi trĩu xuống vì những điều không ngờ tới. Hôm nay, tôi chỉ muốn ngồi xuống, viết ra vài dòng trải lòng, như một cách để nhìn lại hành trình của mình. Nếu bạn cũng từng solo ở Hàn Quốc hay đang ấp ủ ý định, hy vọng câu chuyện này sẽ khiến bạn thấy đồng cảm, hoặc ít nhất, chuẩn bị tâm lý tốt hơn tôi!

Những ngày đầu háo hức: Hàn Quốc quá tuyệt với người đi du lịch một mình
Lần đầu đặt chân đến đây, tôi bị cuốn ngay vào nhịp sống ở Seoul – cụ thể là quận Dongjak-gu, nơi tôi ở. Đi bộ khắp nơi, từ đường phố nhỏ đến ga tàu điện ngầm, tôi thấy mọi thứ thật tiện lợi. Không cần xe hơi, không cần lo lạc đường, cứ thế mà bước đi, tận hưởng. Tôi thích việc có thể ghé vào một quán cà phê xinh xắn bất kỳ lúc nào, gọi một ly americano và ngồi ngắm người qua lại. Thỉnh thoảng, tôi thử bắt chuyện bằng tiếng Hàn với cô bán hàng hay anh phục vụ, kiểu như: “Cái này bao nhiêu tiền vậy ạ?” hay “Cảm ơn nhiều nhé!”. Dù phát âm của tôi hơi ngọng, họ vẫn cười và đáp lại, làm tôi thấy ấm lòng.
So với lần trước tôi đến đây cách đây vài năm, có một thay đổi khiến tôi vui lắm: người ta không còn nhìn chằm chằm vào tôi trên tàu điện ngầm nữa. Hồi đó, mỗi lần bước lên tàu, tôi cảm giác như mình là tâm điểm của mọi ánh mắt – không hẳn là ác ý, nhưng đủ để tôi thấy ngại. Giờ thì khác, mọi người dường như đã quen với sự hiện diện của người nước ngoài hơn. Tôi thầm nghĩ: “Ồ, Hàn Quốc thay đổi rồi, tuyệt thật!”
Nhưng rồi, khi tôi đi sâu hơn vào cuộc sống ở đây, tôi bắt đầu nhận ra một điều khác – một cảm giác mà tôi không biết diễn tả sao cho trọn vẹn.
Khi người trẻ lạnh lùng: Tôi như người vô hình
Tôi 30 tuổi, nhưng ai cũng bảo tôi trông như sinh viên đại học, tầm 23-25 thôi. Vậy nên, tôi cứ nghĩ mình sẽ dễ dàng bắt chuyện với người trẻ ở đây, nhất là khi tôi đến trường đại học để học tiếng Hàn. Nhưng không, mọi thứ lại ngược hẳn với kỳ vọng của tôi.
Có lần, tôi đi bộ trên một con phố vắng, chỉ có tôi và một bạn trẻ khác đi ngược chiều. Theo thói quen, tôi khẽ gật đầu chào – một cử chỉ nhỏ mà tôi hay làm ở quê nhà Atlanta, Mỹ, nơi mọi người thường mỉm cười hay vẫy tay với nhau. Nhưng ở đây, bạn ấy cứ thế bước qua, không một ánh nhìn, không một phản ứng. Tôi tự nhủ: “Ừ, chắc họ không quen chào người lạ.”
Rồi một hôm, tôi ghé vào một tiệm photo booth – kiểu chỗ mà bạn trẻ hay tụ tập chụp ảnh vui vẻ. Tôi thấy một nhóm bạn đang cười đùa rôm rả, bất giác quay sang mỉm cười với họ, kiểu như muốn chia sẻ chút niềm vui. Nhưng họ chỉ liếc tôi một cái rồi quay đi ngay, như thể tôi không tồn tại. Lúc đó, tôi hơi chạnh lòng, tự hỏi: “Mình làm gì sai sao nổi mà họ không muốn giao lưu chút nào vậy?”
Thậm chí ở trung tâm thương mại, khi tôi thấy một bạn trẻ thử đồ đẹp, tôi khẽ gật đầu và cười như muốn nói: “Cái đó hợp với bạn lắm!”. Nhưng đáp lại chỉ là cái nhìn thoáng qua, không lời, không cảm xúc. Tôi bắt đầu cảm thấy mình như một người vô hình giữa đám đông.
Tôi biết đây là văn hóa. Người Hàn, nhất là giới trẻ, thường không thích bắt chuyện với người lạ. Có người trên Reddit giải thích với tôi rằng họ sợ bị nhầm là thành viên của mấy nhóm tôn giáo kỳ lạ – như Shincheonji chẳng hạn – chuyên đi lôi kéo người trên phố. Nhưng hiểu thì hiểu, mà sao lòng tôi vẫn thấy hụt hẫng. Tôi cũng trẻ mà, tôi cũng muốn kết nối, muốn có những khoảnh khắc vui vẻ cùng bạn bè đồng lứa ở đây.
Người già lại vui hơn: Những nụ cười đậm chất “정”
Trong khi người trẻ làm tôi buồn, thì người lớn tuổi – những ajumma và ajussi – lại mang đến cho tôi những bất ngờ dễ thương. Khác hẳn với lần trước, khi người già thường tránh tôi như tránh một thứ gì đó lạ lẫm, giờ đây họ lại là những người làm tôi thấy ấm áp nhất.
Một buổi chiều, tôi đang đi dạo thì gặp một bác trai đứng chờ xe buýt. Tôi khẽ cúi chào và nói: “안녕하세요!”. Bác ấy cười toe, vẫy tay lại và hỏi tôi bằng tiếng Hàn: “Bạn từ đâu đến vậy?”. Tôi trả lời vụng về, nhưng bác vẫn kiên nhẫn lắng nghe, rồi còn kể tôi nghe về con phố này ngày xưa ra sao. Lúc chia tay, bác còn vẫy tay chào lần nữa, làm tôi vui cả ngày.
Lần khác, một bà cụ bán rong ở chợ thấy tôi lóng ngóng chọn đồ, liền chủ động bắt chuyện: “Cái này ngon lắm, thử đi con!”. Bà còn dạy tôi cách nói “cảm ơn” sao cho đúng giọng Hàn, rồi cười hiền khi tôi líu lo cảm ơn lại. Những khoảnh khắc như vậy khiến tôi cảm nhận được cái mà người ta gọi là 정 – thứ tình cảm gần gũi, chân thành mà người Hàn lớn tuổi vẫn giữ.
Tôi tự hỏi, sao người trẻ lại không còn giữ được cái 정 ấy nữa? Hay là do thời đại thay đổi, do cuộc sống thành phố lớn làm họ khép mình hơn?
Nhìn lại hành trình: Tôi đã học được gì?
Sau vài tuần ở đây, tôi nhận ra Hàn Quốc là một nơi kỳ lạ – vừa khiến tôi yêu, vừa làm tôi buồn. Tôi yêu cái cách mọi thứ gọn gàng, an toàn, và đầy ắp những điều thú vị để khám phá. Nhưng tôi buồn vì sự xa cách của người trẻ, vì cảm giác mình không thể hòa nhập như kỳ vọng.
Tôi không trách họ. Tôi hiểu rằng mỗi nơi có một văn hóa riêng. Ở Atlanta, tôi quen với việc mọi người cởi mở, dễ dàng chào hỏi trên phố. Nhưng ở Seoul, người ta thích giữ khoảng cách, và điều đó không có nghĩa là họ ghét tôi hay kỳ thị tôi vì tôi là người da đen. Có người bảo tôi rằng ở các khu như Hongdae hay Itaewon, người trẻ cởi mở hơn, nhưng tôi chưa kịp thử. Có lẽ lần sau, tôi sẽ ghé qua xem sao.
Điều tôi học được là: khi đi solo ở Hàn Quốc, bạn cần một tâm thế thật thoải mái. Đừng mong đợi mọi người sẽ đáp lại nụ cười của bạn như ở quê nhà. Nhưng nếu bạn kiên nhẫn, nếu bạn thử bắt chuyện bằng tiếng Hàn, bạn sẽ tìm thấy những người sẵn sàng mở lòng – đặc biệt là các cô bác lớn tuổi.
Hàn Quốc, Tôi vẫn thích, dù cũng có lúc buồn
Tôi không viết bài này để tìm giải pháp, chỉ đơn giản là để chia sẻ. Có ai từng solo ở Hàn Quốc mà cảm thấy giống tôi không? Hay bạn có cách nào để vượt qua cảm giác “vô hình” giữa đám đông? Hãy kể tôi nghe nhé, tôi rất muốn biết!
Hàn Quốc vẫn là một nơi tuyệt vời trong mắt tôi. Dù có những ngày lòng tôi hơi trĩu xuống, tôi vẫn sẽ nhớ những con phố nhỏ, những bữa ăn ngon, và nụ cười của các bác lớn tuổi. Có thể tôi sẽ quay lại, nhưng lần sau, tôi sẽ chuẩn bị tinh thần tốt hơn – không phải để thay đổi Hàn Quốc, mà để thay đổi cách tôi nhìn nó.
Còn bạn, bạn đã sẵn sàng cho một chuyến đi một mình đến Hàn Quốc chưa? Nếu có, đừng quên mang theo một nụ cười và một ít kiên nhẫn nhé!
* Nguồn bài viết gốc :
Bình luận 1
Có phải là do ở Hàn Quốc, sự gắn kết xã hội đang dần suy giảm hong mấy bà

Tám chuyện
[Góc bình phẩm] "When The Stars Gossip" – Vì sao một bom tấn hàng chục triệu đô lại thất bại?
N
+1
1
anhnt6
Lượt xem
10
Thích 1
3 giờ trước
![[Góc bình phẩm] "When The Stars Gossip" – Vì sao một bom tấn hàng chục triệu đô lại thất bại?](https://occ-0-8407-90.1.nflxso.net/dnm/api/v6/E8vDc_W8CLv7-yMQu8KMEC7Rrr8/AAAABbIntJH8OcnydoegPGndu54TFV50vNgDaxJ-SeJWxJwk6KSNxKgDuiLP8PO4hiBA-_DAWdJf01UapR1z6geqqB6IG8rnvivekug2.jpg?r=886?thumbnail)
Bí ẩn món đồ “cháy hàng” ở Myeongdong khiến du khách săn lùng?
N
1
anhnt6
Lượt xem
11
Thích 0
2025.03.25

Tại sao nhiều nạn nhân của các vụ giết người là phụ nữ?
N
M
nyanchan
Lượt xem
10
Thích 0
2025.03.25

Vì sao tôi yêu...tiền mặt.
N
M
nyanchan
Lượt xem
11
Thích 0
2025.03.25

Lần đầu tiên tôi thấy tiếc… vì không học giỏi Hóa hơn
N
1
hsiao
Lượt xem
6
Thích 1
2025.03.25

Kim Tae-ri trong trang phục Hanbok - Cái đẹp truyền thống trong thời trang đương đại
N
+2
1
nhy.11
Lượt xem
19
Thích 0
2025.03.25

Sập bẫy "hố tử thần" tại Hàn, chuyện như phim nguy hiểm đáng báo động!
N
1
nhy.11
Lượt xem
16
Thích 0
2025.03.25

CEO Samsung Han Jong Hee – Di sản 3 thập kỷ đưa tập đoàn thành một trong những đế chế công nghệ toàn cầu
N
1
bngoc_022
Lượt xem
35
Thích 0
2025.03.25

Làn sóng Hàn Quốc "xâm chiếm" toàn cầu: Kế Hoạch Cao Tay Hay Chỉ Là Ăn May?
1
anhnt6
Lượt xem
34
Thích 0
2025.03.25

Những Mâu Thuẫn Ngầm Giữa Ba Cường Quốc Đông Á: Trung Quốc, Hàn Quốc và Nhật Bản
1
anhnt6
Lượt xem
23
Thích 0
2025.03.25

Pizza phong cách Hàn: Phá cách hay phá vị?
+2
1
anhnt6
Lượt xem
37
Thích 0
2025.03.24

Hàn Quốc nếu Yoon Suk Yeol không rời ghế tổng thống: Kịch bản nào sẽ xảy ra
M
Ocap
Lượt xem
35
Thích 0
2025.03.24

Tôi đi Hàn Quốc một mình: Những nụ cười bị bỏ qua và lời chào không ai đáp
+1
M
Ocap
Lượt xem
104
Thích 0
2025.03.24

9X: Một thế hệ cõng cha mẹ, gánh con cái, đua sự nghiệp NHƯNG và vẫn là thế hệ biết cách hạnh phúc
+3
1
bngoc_022
Lượt xem
61
Thích 1
2025.03.24

Người Hàn thích FLEX STRESS như thế nào?
+2
1
hsiao
Lượt xem
69
Thích 1
2025.03.23
