Tôi còn nhớ rất rõ cái ngày đầu tiên mình đi cà phê một mình ở Hàn Quốc.
Hôm đó trời vừa se lạnh, kiểu thời tiết đặc trưng của những ngày đầu thu – khi lá bắt đầu đổi màu và gió có mùi ngai ngái của mùa mới.
Tôi mới sang được vài hôm, còn chưa quen đường đi lối lại, cũng chưa có nhiều bạn bè để trò chuyện. Trong lòng có chút lạc lõng, chút nhớ nhà, và cả chút tò mò. Tôi quyết định dạo quanh khu mình ở – gần Hongdae – để tìm một quán cà phê yên tĩnh.

Ở Hàn, cà phê dường như không chỉ là một loại thức uống mà còn là cả một “văn hóa sống”. Quán nào cũng xinh xắn, trang trí tỉ mỉ, thậm chí có cả concept riêng như vintage, minimal, hay thơ mộng kiểu cổ tích.
Sau một hồi đi bộ, tôi nhìn thấy một quán nhỏ có cửa kính trong suốt, ánh đèn vàng ấm áp hắt ra trông cực kỳ dễ thương. Tên quán là “달콤한 시간” – tạm dịch là “Khoảnh khắc ngọt ngào”. Chỉ đọc tên thôi tôi đã thấy lòng dịu lại một chút.
Tôi đẩy cửa bước vào, chuông gió leng keng vang lên nghe vừa quen vừa ấm. Bên trong thơm nức mùi cà phê mới xay và bánh nướng.
Quán khá yên tĩnh, chỉ có vài người đang ngồi học hoặc đọc sách. Tôi gọi một ly vanilla latte – món tôi hay uống mỗi khi cần một chút dễ chịu, và một lát bánh tiramisu nhỏ xinh. Cô nhân viên cười rất nhẹ nhàng, nói giọng Hàn chậm rãi khiến tôi dù mới học tiếng cũng hiểu được phần nào.
Tôi chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, nơi có thể nhìn ra đường. Bên ngoài, lá rơi lác đác, từng người đi ngang qua trong những chiếc áo khoác mỏng màu trung tính. Tôi ngồi đó, vừa nhâm nhi ly latte nóng hổi, vừa nhìn ra thế giới lạ lẫm ấy. Lần đầu đi cà phê một mình, ở một đất nước xa lạ, không ngờ lại là một trải nghiệm đáng yêu đến vậy.
Tôi mở điện thoại, chụp vài tấm ảnh: ly cà phê có lớp bọt sữa vẽ hình trái tim, chiếc bánh nhỏ đặt trên đĩa gốm xinh xắn, và cả khung cửa sổ phủ đầy ánh nắng dịu nhẹ.
Bức ảnh đầu tiên trong hành trình sống ở Hàn, và cũng là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình bắt đầu thật sự… “thuộc về” nơi này. Hôm đó tôi không nói chuyện với ai, cũng không làm gì đặc biệt. Nhưng lòng nhẹ tênh, giống như vừa được ai đó ôm nhẹ một cái qua ly cà phê ấm.
Hóa ra, đi cà phê một mình không cô đơn như tôi tưởng. Đôi khi, đó chính là lúc mình hiểu bản thân nhất.
Bình luận 0

Tám chuyện
Dĩa sundae 25.000 won và những góc khuất đáng buồn phía sau mùa du lịch ngắm hoa anh đào ở Hàn Quốc

Từ "công chúa lọ lem" ở Việt Nam đến "công nhân lọ mọ" tại Hàn | Du học - Trưởng thành theo cách riêng

Bình thường hóa việc mua đồ second-hand bên Hàn đi các bạn trẻ ơi! 🤔🔥

BẠN CHI BAO NHIÊU/THÁNG CHO SINH HOẠT PHÍ Ở HÀN?
(Tâm sự) Những ngày làm không thấy mặt trời để trả khoản nợ 2 tỷ – Ai cũng có lúc lầm đường, quan trọng là có dám bước tiếp không?
GÓC XIN RÌ VIU CHÂN THỰC VỀ LÀM THÊM Ở HÀN

Em có nên từ bỏ ước mơ kiếm tiền khi sang Hàn không ạ? Cái này em chia sẻ thật ấy!
Mình đã đón sinh nhật không thể gay cấn hơn tại xứ Hàn! 🎂
[HỎI KINH NGHIỆM] Du học sinh muốn nhập quốc tịch Hàn: Bắt đầu từ đâu?
Diễn viên hài Hàn Quốc thử nhờ ChatGPT “vẽ Ghibli style”, ai ngờ hóa thành... yêu quái một mắt!

21 chú chó bị bỏ đói đến mức... ăn thịt nhau

Những chú sói trong Game of Thrones tuyệt chủng cách đây 10.000 năm đã tái sinh ngoài đời thực

Ngưng than vãn về thuế quan đi vì bây giờ chim cánh cụt cũng phải lao động để đóng thuế...?

Khi bạn có nhiều tiền, bạn sẽ muốn... nhiều nhiều nhiều hơn nữa 🤑
