Tôi đọc thơ dưới tán bạch quả
Mùa nhẹ nhàng trôi qua, để lại trên những con đường quen những tán lá bạch quả non tơ. Hôm nay, tôi trở lại con phố ấy, trong túi là tập thơ "Bên ngoài sự chân thành" của Jiyae – món quà tôi mang theo như người bạn thầm lặng suốt tháng ba, tháng tư.
Tại quán cà phê Monet gần đó, tôi gọi một tách trà hoa cám, lật giở từng trang thơ. Bài "Chặt rừng" khiến tôi dừng lại lâu hơn cả. Những câu thơ như lời tự sự về hành trình trưởng thành:
"Tôi từng tin trưởng thành là rời xa
Nhưng càng nghèo thời gian
Càng gần đến cánh rừng…"

Jiyae viết về tuổi tác, về những hiểu lầm không thể giải thích, và cả những ký ức gửi lại cho biển, cho đứa trẻ trong mình. Tôi chợt nhớ đến lời bà ngoại năm xưa: "Tuổi già như lá rụng về cội". Chiều xuống, tôi dạo bước dưới hàng bạch quả sáu mươi năm tuổi. Những cành cây khẳng khiu vẫn kiên nhẫn đâm chồi, như khu rừng nhỏ "nắm tay nhau lấp đầy mùa hè và mùa thu".
Có lẽ, sự sống luôn tìm cách sinh sôi, dù ta có "chặt từng cây" để nhường chỗ cho điều mới mẻ. Tôi gặp lại con đường này sau một tuần, lần này với thêm tập thơ của Park Joon.

Hai cuốn sách nhỏ trong túi, tôi bước đi dưới màu xanh mơn mởn, nghĩ về những bài thơ còn đọng lại. "Chặt rừng" không phải là câu chuyện về sự hủy diệt, mà là hành trình gieo lại hy vọng – như cách Jiyae viết: "chặt cây để dành chỗ cho sự um tùm nở hoa". Tối cùng ngày Gấp sách lại, tôi nhận ra mình đã đi qua mùa xuân với những câu thơ làm bạn.
Có lẽ, thơ cũng như những tán bạch quả – lặng lẽ gửi lại hương vị thời gian, để ai biết dừng chân sẽ thấm được.

Bình luận 1

Tám chuyện
💭 “Breathe” (한숨) – Khi chỉ cần thở thôi cũng đã là nỗ lực

🌿 “To My Youth” – Một lá thư thì thầm gửi đến tuổi trẻ lặng lẽ

Bí quyết "lão hóa ngược" của một ông chồng U40

Khi robot vẽ bừa còn bán được giá hơn tranh của con người!

Dear My All (나의 모든 이들에게) - Bản nhạc chữa lành dành cho những tâm hồn mỏi mệt

Tám chuyện: Nên hay không việc phim Hàn ngập tràn cảnh uống rượu?

Có một cuộc chiến mới ở Hàn Quốc mang tên.. “đại dịch cô đơn”

Chiếc vòng cổ 42.000 USD của phu nhân Tổng thống Hàn: Bất ngờ được tìm thấy tại nhà người thân!

Gout – Căn bệnh cũng bị phân biệt giàu nghèo?

Biết được bí mật mà gia đình đã giấu kín cả đời… là một cảm giác rất ba chấm

Tại sao có những khách quen đang ăn uống đóng họ mỗi tuần đột nhiên biến mất? ( này là câu chuyện của tui thôi nha)

Món ăn nào mọi người thấy ngon nhất dù đã trải qua 10 năm?

Cách tôi phát hiện mình có bầu không giống phim Hàn chút nào!!

Tại sao trẻ em bây giờ lại trở nên trầm cảm một cách kỳ lạ vậy mấy bà?

Bạo lực không chỉ là một cái tát – nó là ký ức dai dẳng chẳng ai thấy
