Người bạn lông xù từ bãi rác

Hồi còn nhỏ, ba tôi làm nghề thu gom rác. Một ngày nọ, trong lúc đang làm việc, ông phát hiện một chiếc thùng rác bỗng động đậy. Khi mở ra, ông kinh ngạc thấy hai chú chó con nhỏ xíu, run rẩy và bẩn thỉu bị ai đó bỏ đi như rác rưởi. Không đành lòng bỏ mặc, ba quyết định mang một trong hai chú chó về nhà.
Ông đặt tên cho nó là Jasper.
Ngày Jasper về đến nhà, tôi chỉ là một đứa trẻ con, nhưng có điều gì đó giữa tôi và nó gắn kết ngay từ ánh mắt đầu tiên.
Jasper lớn lên cùng tôi – nó ở bên tôi lúc tôi học những bước đi đầu tiên, khi tôi ngã xe đạp và bật khóc, khi tôi cô đơn vì không ai chơi cùng. Chú chó ấy không biết nói, nhưng luôn hiểu tôi một cách kỳ lạ.
Nhiều năm trôi qua, Jasper đã già. Bộ lông nó không còn bóng mượt, đôi chân chậm chạp hơn, nhưng với tôi – nó mãi là người bạn thân nhất, là món quà mà ba tôi đã "nhặt" được trong một buổi sáng tưởng chừng như bình thường.
Có lẽ tình yêu thật sự không cần phải đến từ nơi nào đặc biệt – đôi khi, nó chỉ đơn giản là đến từ... một chiếc thùng rác và một trái tim biết yêu thương.
Bình luận 0

Tám chuyện
Sống Tối Giản – Hành Trình Yêu Bản Thân Trên Đất Hàn Của Cô Gái Tuổi 30

Giữa xứ người
Tôi còn nhớ rất rõ cái ngày đầu tiên mình đi cà phê một mình ở Hàn Quốc.

Hàn quốc đã giúp tôi hoàn chỉnh hơn 🩷

Khẩu vị món ăn Hàn Quốc qua lăng kính của một nàng dâu Việt

Ăn Mì Gói Bên Bờ Sông – Một Ký Ức Nhỏ Trong Những Ngày Du Học Ở Hàn Quốc

Bên cạnh bà, tôi học cách bình tĩnh

Lá cờ Việt ở Osaka

Hôm nay tôi đã bơi cùng sứa

Một thứ mà 3 trong số 10 người Hàn Quốc luôn chú ý trước lúc rời khỏi phòng khi đi du lịch

Tranh cãi về đạo đức nơi công cộng của Kim Na-young, liệu cộng động mạng quá khắt khe hay người nổi tiếng thiếu ý thức?

Nhà xác.

Tôi có thể nhớ lại cảm giác là một con người.

Ba niềm tin cốt lõi Phật giáo

Cuộc chơi quyền lực trong Tư Pháp
