Hôm nay tôi đã bơi cùng sứa
Nơi tôi sinh ra là thành phố Vũng Tàu, một thành phố không hề lớn nhưng cũng không hề nhỏ, ít ra là đối với tôi, Vũng Tàu đáp ứng đủ những nhu cầu cơ bản của tôi: Khí hậu mát mẻ, bãi biển công cộng, tỉ lệ tội phạm thấp nhất tại Việt Nam. Nếu tôi ở một đất nước khác thì họa hoằn lắm tôi mới về Vũng Tàu, cho tới khi ấy, tôi vẫn sẽ thường xuyên về Vũng Tàu vì 3 yếu tố liệt kê phía trên. Và mỗi buổi sáng sau khi quanh quẩn làm hết tất cả các “thủ tục” thức giấc, tôi luôn tìm đến bãi biển phía Tây núi Nhỏ. Đó là một bãi tắm sạch gần như là bậc nhất của nơi này.
Hôm nay tôi đến bãi biển tầm 7 giờ 30 sáng, mặt nước lóng lánh đẹp mắt - đó là phản xạ gương, là kết quả của hành trình ánh sáng Mặt Trời đi đến hành tinh chúng ta và gặp bề mặt đại dương, ánh sáng tinh xảo đó một số được truyền đi, một số bị phản xạ trở lại. Lưng tôi bắt đầu nóng rát lên dưới nhiệt độ 31 độ C dù đã cách một lớp vải áo lặn dày dặn, tôi nghĩ tôi nên xuống nước thay vì cứ mải mê ngắm nhìn biển cả từ xa. (Vì tôi không đang ở Mykonos nên không có chuyện tôi khoe tấm lưng trần đâu.)
Tôi chạm phải thứ gì đó mềm mềm trong lúc bơi vài lần, phản ứng nguyên thủy lập tức xuất hiện: Sợ hãi. Cái gì mà cứ bơi một lúc lại gặp vậy? Tôi bắt đầu bơi chậm lại và lần này tôi lặn hẳn dưới làn nước trong vắt.
Ngay bên cạnh vai tôi là một con sứa. Con sứa to bằng cái chén ăn cơm. Tôi ngỡ ngàng và tiếp tục bơi thêm một đoạn nữa. 3 con, 4 con,…
Cảm xúc trong tôi nhào lộn từ sợ hãi sang ngạc nhiên, từ ngạc nhiên dần dần lan thành cảm giác ấm áp vui vẻ khó tả.

Tôi chưa bao giờ ăn sứa dù sứa là một trong những món đặc sản ở Việt Nam. Sau trải nghiệm ngày hôm nay, tôi khó lòng nào mà ăn được sinh vật đáng yêu này (Dù khả năng tự vệ loài sứa khá cao và bạn sẽ trở thành mục tiêu chúng bài xích bạn…bằng hành động cụ thể đấy.)
Tôi bắt đầu tin rằng sự đồng cảm là nền tảng cho hành động bảo vệ lẫn nhau. Tôi là con Người, một động vật bậc cao sống trên cạn đi bằng hai chân và có khả năng nằm mơ giữa ban ngày. Sứa là loài sinh vật biển không xương sống hình cốc và có khả năng tấn công, ở một số cá thể sứa có khả năng tiêm độc. Trong những quãng chìm nổi ngắn ngủi dưới làn nước, tôi và sứa hòa nhã bơi cạnh nhau.
Có những mỗi quan hệ khác biệt đến với nhau với sự thiện chí. Vượt qua rào cản thể lý hay ngôn ngữ văn hóa giống loài, tôi vẫn tin các loài vật có thể nhẹ nhàng bước vào lãnh thổ nhau như những vị khách không mời không nỡ đuổi, chỉ cần giữ phép tắc lịch sự là được.
Bình luận 0

Tám chuyện
Tại sao người Hàn không nói lời từ chối trực tiếp? Khi "lòng vòng" trở thành văn hóa giao tiếp

Phía sau những bộ Hanbok ngày lễ, người nghệ nhân sẽ dần biến mất như những sợi chỉ thêu chưa kịp nối dài

Những bà mẹ đơn thân ở Hàn Quốc: Chọn sinh con là chọn bước ra khỏi lề thói xã hội?

🗣️ Khi tiếng nói công dân và ngôn ngữ chính trị không còn cùng một thể?

Tôi đọc thơ dưới tán bạch quả

Thất bại không phá hủy tương lai – Bài học từ cái tôi và hành trình vươn lên tại Hàn Quốc

Kiếm tiền ở âm phủ để tiêu ở dương gian... đắng lòng sau vẻ đẹp của những cơn sóng Jeju

Người trẻ Hàn Quốc đang từ chối làm cha mẹ

"Ông nội quốc dân" Lee Soon Jae và lần đầu lùi bước sau bảy thập kỷ gắn bó sân khấu

4 trên 5 người Hàn đang bỏ qua các dấu hiệu này và biến tủ lạnh thành "ổ bệnh ngầm" trong nhà

Không phải IU hay Kim Hye Yoon, đây mới chính là chủ nhân giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại Baeksang lần thứ 61

Bạn Không Cần Cảm Hứng, Bạn Cần Một Việc Nhỏ Để Làm Ngay Lúc Này

Tại sao bạn nên mua một chiếc máy in?

Sống Tối Giản – Hành Trình Yêu Bản Thân Trên Đất Hàn Của Cô Gái Tuổi 30
