Không Ai Biết Ai, Nhưng Vẫn Là Một Dạng Đồng Hành
Chúng ta hay tìm kiếm cảm hứng ở đâu đó thật lớn lao – một bài diễn thuyết, một bộ phim hay, một cuốn sách bestseller. Nhưng rồi tôi nhận ra: Đôi khi, chỉ một ánh đèn nhỏ và giọng đọc chậm rãi bên cửa sổ cũng đủ để đánh thức phần tốt đẹp và kiên trì trong mình.
Có những đêm, tôi ngồi làm việc muộn, ánh sáng màn hình dần trở nên nhòe mờ trong đôi mắt mỏi.
Có những lúc, tôi thấy mình như đang trượt dài trong vòng xoáy công việc, deadline, những cuộc gọi không dứt và hoài nghi bản thân.
Nhưng rồi, tôi chỉ cần nhìn ra cửa sổ… nơi đó, có một ánh đèn nhỏ, vàng ấm, từ căn phòng phía bên kia con hẻm nhỏ. Đó là nhà hàng xóm – và trong căn phòng ấy, có một cô bé học sinh mà tôi chẳng rõ tên, chỉ biết giọng nói và sự kiên trì của em.

Cứ khoảng 9 giờ tối, khi tôi vừa dọn dẹp bàn làm việc để nghỉ ngơi, thì ánh đèn nhà bên lại bật sáng. Tôi hay ra ban công hóng gió, một phần để thở sâu giữa ngày dài, một phần – có lẽ tôi không muốn thừa nhận – là để… nghe cô bé ấy đọc ngoại ngữ.
Giọng em nhẹ, đôi khi còn lắp bắp, nhưng đều đặn và rõ ràng. Không phải ai cũng có thói quen tập đọc ngoại ngữ mỗi đêm, nhất là một đứa trẻ.
Vậy mà em làm điều đó, kiên trì như một bản nhạc không lời, vang lên từ căn phòng nhỏ, xuyên qua khung cửa kính, chạm vào một người xa lạ đang cố gắng không bỏ cuộc ở nhà bên.
Tôi chưa từng nói chuyện với em. Có thể nếu gặp ở ngoài đường, tôi cũng chẳng nhận ra. Nhưng em lại trở thành một phần âm thầm trong thế giới tinh thần của tôi – một kiểu “người bạn không tên” tiếp thêm động lực.
Có những hôm tôi mệt nhoài, nghĩ rằng “thôi, mai làm tiếp cũng được” – thì giọng đọc của em lại vang lên như lời nhắc: “Người ta còn đang cố gắng, sao mình lại từ bỏ ngay lúc này?”
Em không biết rằng, có một người trưởng thành bên cạnh đang được truyền cảm hứng từ chính sự siêng năng của em. Và tôi, qua từng đêm ngồi làm việc dưới ánh đèn phòng, thầm cảm ơn một cô bé nhỏ – đã vô tình khiến tôi muốn trở thành phiên bản chăm chỉ hơn của chính mình.
Gửi những người trẻ đang nỗ lực từng ngày
Dù bạn đang ở độ tuổi nào, làm công việc gì, hãy biết rằng: sự chăm chỉ của bạn – dù là âm thầm – vẫn có thể thắp sáng một ai đó mà bạn chẳng ngờ tới.
Hôm nay bạn học thêm được một mẫu ngữ pháp, đọc trôi chảy một đoạn văn, hoàn thành một bản vẽ hay một báo cáo đúng giờ – đó không chỉ là bước tiến của riêng bạn, mà còn là điều khiến thế giới xung quanh tốt hơn.
Cảm ơn cô bé hàng xóm của tôi, vì mỗi đêm đều bật đèn và đọc lên những âm thanh hy vọng. Cảm ơn vì em không biết mình đang truyền động lực – nhưng lại làm điều đó tốt hơn bất kỳ bài diễn văn nào.
Bạn có ai như vậy trong cuộc sống của mình không?
Một người thầm lặng khiến bạn muốn cố gắng hơn mỗi ngày?
Nếu có, đừng ngại kể về họ – đôi khi, điều nhỏ bé nhất lại là động lực lớn nhất.
Bình luận 0

Tám chuyện
Chia sẻ quá mức ở môi trường công sở là hành vi khó xử lý hơn bao giờ

Người Hàn duy trì vóc dáng như thế nào dù có nền văn hóa ăn uống phong phú?

Giảm hút thuốc và uống rượu ở thanh thiếu niên Hàn Quốc, nhưng sức khỏe tâm thần và thói quen ăn uống đang xấu đi
Trải nghiệm có một không hai: Thưởng thức cà phê tại Starbucks với tầm nhìn trực tiếp sang lãnh thổ Triều Tiên

Những điều bạn cần biết trước khi bắt đầu hành trình chăm sóc da kiểu Hàn Quốc

Sống sót ở Hàn Quốc: Khi giới trẻ bị nghiền nát bởi áp lực vô hình

CHẤN ĐỘNG: Wheesung qua đời, phát hiện 💉 gần thi thể - Tại sao Hàn Quốc chìm sâu trong vòng xoáy 4/4?

Thường xuyên làm việc ở quán cà phê một mình nhưng mắc tè...

Manifest là gì? Tại sao Manifest là "trào lưu" của GenZ hiện nay?

82,5% nhân viên văn phòng ủng hộ: "KakaoTalk sau giờ làm việc nên bị cấm theo luật"

Đôi Khi Bạn Cần Đi Lạc!

"Tìm người chăm sóc ban đêm, 6 ngày/tuần, 12 giờ/ngày, lương 1,2 triệu won/tháng" – Cư dân mạng phẫn nộ: "Tưởng lương tuần!!"

Kim sea ron - KIM SOO HYUN, ai mới là nạn nhân?

Những cú sốc văn hóa ở Hàn Quốc khiến người nước ngoài phải ngỡ ngàng

Người Hàn Quốc "nghiện" YouTube: Trung bình dành hơn 2 giờ sử dụng mỗi ngày
