Kim chi nha

Bạo lực không chỉ là một cái tát – nó là ký ức dai dẳng chẳng ai thấy

M
theannieverse2704
2025.07.26 Thích 0 Lượt xem 1269 Bình luận 0

“Có những ngày tôi quên mất chuyện đó từng xảy ra. Nhưng cũng có những đêm, trong một khoảnh khắc chớp mắt, tôi lại thấy mình ngồi co rúm ở góc lớp – 18 tuổi, sợ hãi, không biết đã làm gì sai để bị ghét đến thế.”


Tôi từng là nạn nhân của bạo lực học đường. Không phải là kiểu “đánh nhau” rầm rộ như phim, mà là một chuỗi ngày dài bị lờ đi, bị cười nhạo, bị đổ lỗi, bị gọi là "kẻ lập dị", chỉ vì tôi không giống họ – không ồn ào, không biết "nhập hội", không giỏi các trò bắt chuyện vô nghĩa. Đôi khi ngôn từ có thể trở thành 1 lưỡi dao vô hình có thể đẩy người ta xuống vực thẳm

Cái đau nhất không phải là những câu châm chọc công khai, mà là ánh nhìn lạnh nhạt, là sự quay đi của cả những người tôi từng nghĩ là bạn.

Tôi trầm cảm suốt những năm đại học,  ở độ tuổi được cho là đẹp nhất, năng động nhất của tuổi trẻ, tôi lại oằn mình chống chọi và từng có ý định dừng lại tất cả. Tôi không kể với ai, vì chẳng ai hỏi. Tôi vẫn đi học, vẫn cười cho đúng lúc, vẫn là đứa con “ngoan” ở nhà. Nhưng bên trong là một thế giới sụp đổ.

Phải mất 5 năm trị liệu, rất nhiều nước mắt và những ngày nằm yên không dậy nổi, tôi mới có thể sống tiếp một cách bình thường. Nhưng có những thứ không bao giờ lành hẳn. Tôi sợ đám đông. Sợ khi ai đó thì thầm trong lớp. Sợ những tiếng cười phía sau lưng mình. Sợ cả sự thân thiện thái quá, vì không biết khi nào nó sẽ đổi thành cay nghiệt.


Đây không còn là chuyện riêng của một ai hay một nơi nào đó

Không còn là chuyện riêng của một quốc gia, bạo lực học đường đang là vấn đề nhức nhối toàn cầu.

Tôi nhớ lần xem "The Glory" – một bộ phim Hàn Quốc nổi tiếng, không chỉ vì kịch bản hấp dẫn mà vì nó dựa trên vụ bạo hành học đường có thật vào năm 2006: một nữ sinh bị bạn học hành hạ suốt thời gian dài bằng cách dùng máy uốn tóc nóng chạm vào người, đánh đập, bắt quỳ hàng giờ liền.Nạn nhân bị tổn thương cả thể chất lẫn tinh thần, phải bỏ học và sống trong lo sợ suốt nhiều năm.

Cảnh phim đau lòng, nhưng càng đau hơn khi biết ngoài kia có hàng ngàn "Moon Dong-eun" đang tồn tại – sống với vết thương âm thầm không ai thấy.


Bạo lực không dừng lại khi ta rời ghế nhà trường

Khi lớn lên, tôi nhận ra: bạo lực không biến mất. Nó chỉ đổi hình dạng. Nó có thể là những lời đay nghiến nơi công sở, là những “trò đùa” phân biệt ngoại hình, là người sếp quát tháo trước mặt đồng nghiệp, là đồng nghiệp thao túng, cô lập, là cái cách người lớn dùng quyền lực để khiến người khác nhỏ bé hơn.

Trẻ em bị bắt nạt vì nói chậm. Người lớn bị bắt nạt vì im lặng. Không ai thoát khỏi được vòng xoáy ấy nếu xã hội vẫn xem đó là “bình thường”.


Viết ra để không ai phải chịu đựng một mình

Tôi không viết ra những điều này để kể khổ. Tôi viết, vì tôi tin ở đâu đó, có ai đó đang giống tôi – co mình lại, tin rằng nếu mình đủ ngoan thì người ta sẽ ngừng làm tổn thương mình. Không, bạn không cần phải chịu đựng. Không phải lỗi của bạn khi bị ghét, bị chối bỏ, bị bắt nạt. Đó là lựa chọn của người khác. Nhưng chọn im lặng hay lên tiếng, đó là quyền của bạn.

Tôi chọn viết. Viết để xoa dịu những ngày xưa trong tôi. Viết để không ai phải nghĩ rằng mình “yếu đuối” chỉ vì tổn thương. Viết để nhắc tôi nhớ: tôi đã sống sót. Và tôi tin là bạn, hay bất cứ trên thế giới này cũng sẽ vậy.


“Chấn thương tâm lý không biến mất. Nhưng ta học cách sống cùng nó, dịu dàng hơn, thấu cảm hơn. Không phải vì ta từng yếu đuối, mà vì ta đã mạnh mẽ quá nhiều.”

Bình luận 0

/upload/52968136c34d47978b3a9ffa270da2cd.webp

Tám chuyện

Đừng phá hoại người khác!

M
Ocap
Lượt xem 3735
Thích 0
2024.12.26 13:04
Đừng phá hoại người khác!

Một giáo phái tìm cách dụ tôi hôm nay tại Seoul

M
Ocap
Lượt xem 3538
Thích 0
2024.12.26 07:59
Một giáo phái tìm cách dụ tôi hôm nay tại Seoul

Mọi người nghĩ thế nào về ngày khai trương chính thức của tuyến metro Sài Gòn?

M
Ocap
Lượt xem 3901
Thích 0
2024.12.23 13:58
Mọi người nghĩ thế nào về ngày khai trương chính thức của tuyến metro Sài Gòn?

Hiện tượng "Nguyễn Xuân Son" một lần nữa chứng minh chân lý...

M
Ocap
Lượt xem 3569
Thích 0
2024.12.23 13:17
Hiện tượng "Nguyễn Xuân Son" một lần nữa chứng minh chân lý...

"Do tôi xui xẻo hay Seoul thực sự không thân thiện với người nước ngoài?"

M
Ocap
Lượt xem 3856
Thích 0
2024.12.23 10:47
"Do tôi xui xẻo hay Seoul thực sự không thân thiện với người nước ngoài?"

Làm việc với người Hàn dạy tôi rằng... mọi người rất dễ nổi giận!

M
Ocap
Lượt xem 3714
Thích 0
2024.12.23 09:59
Làm việc với người Hàn dạy tôi rằng... mọi người rất dễ nổi giận!

Đừng lý tưởng hóa Hàn Quốc chỉ vì bạn yêu thích K-pop và K-drama

M
Ocap
Lượt xem 3414
Thích 0
2024.12.23 09:53
Đừng lý tưởng hóa Hàn Quốc chỉ vì bạn yêu thích K-pop và K-drama

Đến nữ sinh 19 tuổi cũng tham gia tiệc ma túy tập thể của người Việt tại Hàn ...

M
Ocap
Lượt xem 4132
Thích 0
2024.12.16 07:52
Đến nữ sinh 19 tuổi cũng tham gia tiệc ma túy tập thể của người Việt tại Hàn ...

Án mạng từ thuốc tránh thai trong túi xách...

M
Ocap
Lượt xem 3322
Thích 0
2024.12.12 08:44
Án mạng từ thuốc tránh thai trong túi xách...

Xu hướng hẹn hò trên Tinder năm 2024

M
Ocap
Lượt xem 3852
Thích 0
2024.12.10 09:48
Xu hướng hẹn hò trên Tinder năm 2024

Những cái tên "hack não" và món ăn lạ đời của nhà hàng Việt tại Hàn Quốc

M
Ocap
Lượt xem 3206
Thích 0
2024.12.05 10:33
Những cái tên "hack não" và món ăn lạ đời của nhà hàng Việt tại Hàn Quốc

Điều tốt, điều xấu và điều kỳ lạ trong câu chuyện Jung Woo-sung làm cha

M
Ocap
Lượt xem 4336
Thích 0
2024.12.04 14:59
Điều tốt, điều xấu và điều kỳ lạ trong câu chuyện Jung Woo-sung làm cha

VÌ SAO NGƯỜI VIỆT NAM HỌC GIỎI NHƯNG THIẾU THÀNH TỰU ?

M
Ocap
Lượt xem 3574
Thích 0
2024.12.04 13:10
VÌ SAO NGƯỜI VIỆT NAM HỌC GIỎI NHƯNG THIẾU THÀNH TỰU ?

Làm việc để sống hay sống để làm việc?

M
Ocap
Lượt xem 3645
Thích 0
2024.11.29 07:27
Làm việc để sống hay sống để làm việc?

Jung Woo-sung là cha ruột của con trai Moon Ga-bi

M
Ocap
Lượt xem 3943
Thích 0
2024.11.26 08:22
Jung Woo-sung là cha ruột của con trai Moon Ga-bi
40 41 42 43 44