Ai trong chúng ta rồi cũng sẽ có nhiều "ngôi nhà".

Tính đến thời gian điểm này, tôi có 2 điều để khẳng định về bản thân tôi có thể sử dụng phục vụ cho mục đích quảng bá thương hiệu cá nhân. Hoặc đơn giản và tiện lợi hơn, 2 điều này là miêu tả ngắn gọn về tôi khi tôi giao tiếp với những người có tiềm năng duy trì kết nối:
- Tôi là người dễ sống, dễ nuôi, nói chung là sức sống mạnh mẽ trong mọi hoàn cảnh.
- Tôi hay gặp được người tử tế.
Sau khi kết thúc công việc ở bệnh viện, tôi chọn dùng bữa tại những quán ăn chay nhỏ gần nhà hoặc tôi kết hợp dùng bữa tối và làm việc tại cửa hàng tiện lợi. Quay về thời điểm những năm về trước, tôi cầu kỳ trong ăn uống. Tôi đã từng dành mấy giờ đồng hồ chỉ để chọn ra những quán cà phê có tiếng tăm, những quán ăn đa dạng. Tôi chi tiêu khá nhiều cho các địa điểm thư giãn, thư giãn và thư giãn. Tôi chỉ làm một công việc duy nhất nên hiển nhiên, tôi khá dư dả về thời gian và tôi đã không ngừng tìm kiếm nơi để được thuộc về. Hạnh phúc đâu đó nằm giấu trong hòn đá xanh, trong những lựa chọn xa xỉ ngắn ngủi.
Tôi đã luôn cho rằng bản thân không có nhà. Một người vô gia cư về mặt tâm hồn.
Quay về thời điểm những năm gần đây, tôi dành thời gian cho những công việc và gia đình luôn là ưu tiên hàng đầu của tôi mỗi dịp nghỉ lễ. Tôi cắt giảm tối đa sự đầu tư về thời gian và tâm trí cho những như cầu xoa dịu. Vậy nên, cửa hàng tiện lợi Ministop đối diện nhà tôi trở thành một lựa chọn lý tưởng.
Những nhân viên cửa hàng và tôi như những thành viên của một ngôi nhà chung dù là chỉ trong vài giờ ngắn ngủi khi tôi ghé sang.
Có một lần, trong cửa hàng xuất hiện kẻ biến thái đeo bám tôi. Các em trai em gái nhân viên cửa hàng đáng yêu này đã thay nhau ở cạnh tôi dù các em vẫn trong ca làm việc. Các em cho tôi cảm giác tôi như bà cô già được đám trẻ hiếu thuận.
Tôi đã luôn cho rằng bản thân không có nhà. Một người vô gia cư về mặt tâm hồn. Hiện tại, tôi có nhiều ngôi nhà nơi có những thành viên nhân ái.
Mối quan hệ xã hội là một ngăn tủ lưu trữ tài liệu. Tôi dán nhãn lên từng hồ sơ cá nhân nêu rõ vai trò chức năng của họ: Đồng nghiệp, đối tác, bạn bè, bạn đi bar, bạn tâm sự, người nhà, … Thứ tự ưu tiên và số lần tôi tương tác từng cá nhân phụ thuộc vào giá trị tôi nhân được. Tôi nghĩ tôi không sai, nhưng tôi thấy đây không phải việc tôi ưu tiên trong cuộc sống của tôi.
Chúng ta đến với nhau với thiện chí. Một chiếc bàn với những cốc nước quây quần cạnh nhau vì sự đồng cảm về mặt lợi ích vật chất hay tinh thần hoặc là cả hai. Thế nhưng, có thể chúng ta không cần quá chi li cân đo đong đếm. Chúng ta có quyền tìm hiểu đôi bên thể hiện chân thành những mong mỏi được hòa nhập và cộng tác.
Tôi tin rằng, thế giới này luôn có chỗ cho tất cả chúng ta.
Bình luận 0

Tám chuyện
Sống Tối Giản – Hành Trình Yêu Bản Thân Trên Đất Hàn Của Cô Gái Tuổi 30

Giữa xứ người
Tôi còn nhớ rất rõ cái ngày đầu tiên mình đi cà phê một mình ở Hàn Quốc.

Hàn quốc đã giúp tôi hoàn chỉnh hơn 🩷

Khẩu vị món ăn Hàn Quốc qua lăng kính của một nàng dâu Việt

Ăn Mì Gói Bên Bờ Sông – Một Ký Ức Nhỏ Trong Những Ngày Du Học Ở Hàn Quốc

Bên cạnh bà, tôi học cách bình tĩnh

Lá cờ Việt ở Osaka

Hôm nay tôi đã bơi cùng sứa

Một thứ mà 3 trong số 10 người Hàn Quốc luôn chú ý trước lúc rời khỏi phòng khi đi du lịch

Tranh cãi về đạo đức nơi công cộng của Kim Na-young, liệu cộng động mạng quá khắt khe hay người nổi tiếng thiếu ý thức?

Nhà xác.

Tôi có thể nhớ lại cảm giác là một con người.

Ba niềm tin cốt lõi Phật giáo

Cuộc chơi quyền lực trong Tư Pháp
