Đôi Khi Bạn Cần Đi Lạc!
Người ta bảo, muốn thấy được những điều kỳ diệu, đôi khi phải dám bước ra khỏi những lối mòn quen thuộc. Và vào một ngày chẳng giống ngày nào, tôi đã quyết định đi lạc. Không phải lạc trong thành phố chật chội, mà lạc giữa núi rừng hoang sơ.

🤣🤣 Điều điên rồ tôi từng thực hiện chính là đi leo núi vào mùa vắng khách và lạc luôn trong rừng, đi lạc mà chẳng thèm tìm trợ giúp. Đỉnh núi cao hơn 1000m và người ta chỉ mất 5 phút để đi cáp treo đến đỉnh nhưng tôi lại phát rồ lựa chọn thử thách bản thân, muốn cảm nhận từng nhịp thở của núi rừng.
Mùa vắng khách, con đường mòn vắng tanh, chỉ có tiếng lá xào xạc dưới chân tôi. Rồi tôi lạc. Lạc vào con đường dành cho dân leo núi chuyên nghiệp. Kẻ nghiệp dư như tôi, chỉ mang theo ba lô máy quay nặng trịch, không dụng cụ, không kinh nghiệm, lạc vào con đường cấm vì đá lở nguy hiểm. Lúc ấy, tôi không hề sợ hãi. Có lẽ, sự tĩnh lặng của núi rừng đã xoa dịu mọi lo lắng trong tôi. Giống như khu rừng mà ai đó đã từng kể, "Tôi chỉ có thể cúi đầu trước sự khiêm nhường của khu rừng, điều mà thế giới chưa từng biết đến."

Thay vào đó, tôi thấy một thế giới khác. Những cổ thụ sừng sững giữa rừng sâu, rêu phong phủ kín thân cây, như những chứng nhân của thời gian. Những mỏm đá cheo leo, tôi trèo lên bằng tay không, để rồi choáng ngợp trước khung cảnh đồng bằng bát ngát dưới chân núi. Cảm giác ấy, không thể diễn tả bằng lời. "Bất cứ nơi nào bạn nhìn tới, bạn cũng có thể thấy sức mạnh vượt lên trên sự khắc nghiệt..."
Hơn năm tiếng đồng hồ lạc trong rừng, tôi không chỉ lạc đường, mà còn lạc vào những suy tư về tuổi trẻ. Tôi nhận ra, tuổi trẻ cũng giống như con đường này, đầy bất ngờ, đầy thử thách. Có những lúc, ta lạc lối, nhưng chính lúc ấy, ta lại tìm thấy những chân trời mới. "Liệu mọi chuyện có kết thúc nếu tôi chỉ đi theo một con đường?" Tôi tự hỏi mình. 🤔🤔
Tôi ý thức được sự nguy hiểm của hành trình. Con đường tôi đi, không phải là con đường dành cho những kẻ mơ mộng. Tôi phải leo lên, phải thoát ra khỏi rừng sâu trước khi bóng tối nuốt chửng mọi thứ. Và tôi đã làm được. "Tôi đã phải gạt bỏ mọi nghi ngờ của mình trước sự trung thực của khu rừng."
Tám tiếng đồng hồ leo núi, không hối hận. Tôi thậm chí còn không nhận ra thời gian trôi qua nhanh đến thế, nhưng thực tế là vậy. Tôi trở về, không chỉ với những thước phim đẹp, mà còn với những chiêm nghiệm sâu sắc. Rừng núi ấy, không chỉ cho tôi thấy vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn cho tôi thấy sức mạnh của chính mình.
"Tôi không nhớ cụ thể mình đã nghĩ gì trên đường đi. Chắc chắn là tôi vừa ở trong khu rừng ... một thời gian và có được sự tự do để thoát khỏi thế giới phức tạp này." Tôi đã đi lạc, nhưng tôi đã tìm thấy mình. Chắc chắn là tôi vừa ở trong khu rừng một thời gian và có được sự tự do để thoát khỏi thế giới phức tạp này.
Bình luận 1

Tám chuyện
Vậy còn chúng ta? Những con người còn sức khỏe và đầy sáng tạo...

Cuộc khủng hoảng đáng báo động của Hàn Quốc: Có thể biến mất khỏi Trái Đất trong vòng chưa đầy 100 năm. Đây là lý do gây sốc!

ISTE+ASCD hợp tác với Đại học Sư phạm Quốc gia Hàn Quốc để chuyển đổi việc học kỹ thuật số tại trường học Hàn Quốc

"Hãy chăm sóc mẹ" – một cuốn sách đem đến cho ta biết bao mênh mang

[Tìm bạn] Cùng chơi golf tại Hàn Quốc (13–19/2)
[Tìm bạn cùng đi coi show Coldplay] Có ai đi xem Coldplay ngày 16/4 một mình không?
[Tìm bạn ở Seoul] Mình là dân làm mảng Công nghệ, 30 tuổi, mê ẩm thực, âm nhạc, game và nhiều thứ khác nữa!
Câu chuyện ma ám về Bệnh viện tâm thần Gonjiam

Jennie của BLACKPINK thông báo ra mắt album solo đầu tay "Ruby"!

Loopy: Làm thế nào một chú hải ly hồng trở thành hiện tượng tiếp thị kỹ thuật số?!

[Làm quen] Ai đang ở Seoul muốn gặp gỡ và làm quen không?
VinFast và Tương Lai tại Mỹ Dưới Chính Sách Của Trump
