Chuỗi án mạng "12 Mảnh Ngọc Ruby": Thông điệp bên trong cơ thể người.

Ngày 7 tháng 6 năm 2005, một buổi sáng ảm đạm bao trùm lên khu dân cư yên tĩnh ở Yangcheon, Seoul. Tiếng chổi quét trên mặt đường vang lên đều đặn khi một nhân viên vệ sinh đang cần mẫn dọn rác như thường lệ. Giữa đống rác chất đống, anh ta chợt nhìn thấy một chiếc bao tải lớn nằm cạnh thùng rác công cộng. Một mùi hôi thối nhẹ len lỏi vào mũi, khiến anh ta nhíu mày. Khi lại gần hơn, một bàn tay nhợt nhạt lộ ra từ khe hở của bao tải.
Anh ta sững người.
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng khi anh ta chạm vào bàn tay lạnh ngắt ấy—không còn nhịp đập, không còn sự sống. Khi cảnh sát đến, bao tải được mở ra, và bên trong là thi thể một người phụ nữ. Một túi nhựa màu đen bị buộc chặt quanh đầu cô, như thể kẻ giết người muốn cô ngạt thở đến chết. Nhưng thứ khiến các điều tra viên rùng mình nhất chính là những dấu vết bất thường trên cơ thể nạn nhân.
Căn phòng giám định pháp y được phủ một bầu không khí căng thẳng. Khi thi thể được kiểm tra, họ phát hiện ra các vết cắn trên ngực nạn nhân—không phải của động vật, mà của con người.
Cảnh sát lập tức nghĩ đến một vụ xâm hại tình dục, nhưng khi họ kiểm tra kỹ lưỡng hơn, một điều kỳ lạ xảy ra: Không có dấu vết tinh dịch. Không có DNA của kẻ tấn công. Tuy nhiên, điều ám ảnh hơn cả chính là hai miếng băng vệ sinh cùng nhiều tờ khăn giấy được nhét vào sâu bên trong cơ thể nạn nhân. Nó không phải là một vụ sát hại bình thường. Nó là một thông điệp.
Cảnh sát cố gắng xác định danh tính nạn nhân nhưng không tìm thấy giấy tờ tùy thân hay bất kỳ dấu hiệu nhận dạng nào. Cô ấy như thể bị xóa sổ khỏi cuộc sống trước khi bị vứt bỏ như một món đồ thừa. Những dấu vết trên cơ thể cho thấy cô bị sát hại ở một nơi khác rồi mới bị đem đến đây. Nhưng không có camera giám sát, không có nhân chứng, không có dấu vân tay.
Điều duy nhất cảnh sát biết được?
Kẻ giết người không chỉ đơn thuần muốn giết chết nạn nhân. Hắn muốn để lại nỗi sợ hãi.
Suốt nhiều tuần, cảnh sát lùng sục khắp các khu vực lân cận, kiểm tra danh sách những phụ nữ mất tích. Nhưng không ai khớp với mô tả nạn nhân.
Họ cũng không thể tìm thấy bất kỳ manh mối nào về kẻ sát nhân. Không một dấu vết sinh học nào bị để lại, không một dấu hiệu nào giúp nhận diện hắn.
Vụ án nhanh chóng đi vào ngõ cụt.
Cộng đồng bắt đầu hoảng loạn. Những tin đồn lan truyền—một kẻ giết người hàng loạt đang ẩn nấp trong bóng tối, nhắm vào những người phụ nữ đơn độc. Nhưng không ai biết hắn là ai. Không ai biết hắn sẽ ra tay lần nữa hay không. Và quan trọng nhất… Không ai biết tại sao hắn làm điều đó.
Cuối cùng, sau nhiều tháng điều tra mà không có tiến triển, vụ án bị đóng lại như hàng trăm vụ án không lời giải khác. Nạn nhân vẫn không có tên, kẻ sát nhân vẫn chưa bị bắt giữ. Và hắn có thể vẫn đang ở ngoài kia, tiếp tục chờ đợi con mồi tiếp theo. Bởi vì một kẻ như thế—một kẻ không để lại dấu vết, không có động cơ rõ ràng, không một manh mối—chưa bao giờ giết chỉ một lần.
Hắn chỉ đang đợi, để bóng tối lại một lần nữa nuốt chửng một sinh mạng vô tội.
Bình luận 0

Tin tức
BỘ LAO ĐỘNG HÀN QUỐC CẤP THÊM 12,900 VISA LAO ĐỘNG NƯỚC NGOÀI

Hàn Quốc đón 1 triệu lượt khách quốc tế trong 3 tháng liên tiếp

LIÊN HOAN PHIM THỤY ĐIỂN TẠI HÀN QUỐC – GIÁ VÉ CHỈ TỪ 1,000 WON

Hàn Quốc – Việt Nam sẽ đẩy mạnh hợp tác song phương về ngành văn hóa và du lịch

Niềm đam mê của mình với xu hướng tặng quà trực tuyến tại Hàn Quốc
Lượng phát trực tuyến các ca khúc K-pop trên toàn thế giới tăng 42%

SỰ KIỆN THÚ VỊ TẠI QUẢNG TRƯỜNG SEOUL (NGÀY 26 ~ 29/10/2023)

NHÓM NGƯỜI TRÊN 65 TUỔI CHIẾM 18.4% DÂN SỐ HÀN QUỐC

Phỏng vấn: Đại diện Việt Nam và những dấu ấn khó quên tại “K-pop Cover Dance Festival World Final Seoul 2023”

16 thí sinh thể hiện khả năng nói tiếng Hàn tại Cuộc thi nói tiếng Hàn toàn quốc lần thứ 25
3술게임 (game nhậu) mà ai ở Hàn cũng nên biết
CHƯA ĐẾN 1 NỬA DU HỌC SINH TẠI HÀN QUỐC CÓ BẰNG TOPIK 4 TRỞ LÊN
CHƯƠNG TRÌNH GIẢI TRÍ NGHỆ THUẬT “SÁCH VÀ TRUYỆN TRANH NHÀ MÌNH” (가족 그림책 예술놀이)

CHƯƠNG TRÌNH “LỚN LÊN CÙNG BÉ” (아이와 함께 자라는 중입니다)

HÀN QUỐC KẾT HỢP THỂ THAO VÀ RẠP PHIM : CHIẾU TRỰC TIẾP BÓNG ĐÁ TẠI RẠP CHIẾU PHIM
