Chuỗi án mạng "12 Mảnh Ngọc Ruby": Thông điệp bên trong cơ thể người.

Ngày 7 tháng 6 năm 2005, một buổi sáng ảm đạm bao trùm lên khu dân cư yên tĩnh ở Yangcheon, Seoul. Tiếng chổi quét trên mặt đường vang lên đều đặn khi một nhân viên vệ sinh đang cần mẫn dọn rác như thường lệ. Giữa đống rác chất đống, anh ta chợt nhìn thấy một chiếc bao tải lớn nằm cạnh thùng rác công cộng. Một mùi hôi thối nhẹ len lỏi vào mũi, khiến anh ta nhíu mày. Khi lại gần hơn, một bàn tay nhợt nhạt lộ ra từ khe hở của bao tải.
Anh ta sững người.
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng khi anh ta chạm vào bàn tay lạnh ngắt ấy—không còn nhịp đập, không còn sự sống. Khi cảnh sát đến, bao tải được mở ra, và bên trong là thi thể một người phụ nữ. Một túi nhựa màu đen bị buộc chặt quanh đầu cô, như thể kẻ giết người muốn cô ngạt thở đến chết. Nhưng thứ khiến các điều tra viên rùng mình nhất chính là những dấu vết bất thường trên cơ thể nạn nhân.
Căn phòng giám định pháp y được phủ một bầu không khí căng thẳng. Khi thi thể được kiểm tra, họ phát hiện ra các vết cắn trên ngực nạn nhân—không phải của động vật, mà của con người.
Cảnh sát lập tức nghĩ đến một vụ xâm hại tình dục, nhưng khi họ kiểm tra kỹ lưỡng hơn, một điều kỳ lạ xảy ra: Không có dấu vết tinh dịch. Không có DNA của kẻ tấn công. Tuy nhiên, điều ám ảnh hơn cả chính là hai miếng băng vệ sinh cùng nhiều tờ khăn giấy được nhét vào sâu bên trong cơ thể nạn nhân. Nó không phải là một vụ sát hại bình thường. Nó là một thông điệp.
Cảnh sát cố gắng xác định danh tính nạn nhân nhưng không tìm thấy giấy tờ tùy thân hay bất kỳ dấu hiệu nhận dạng nào. Cô ấy như thể bị xóa sổ khỏi cuộc sống trước khi bị vứt bỏ như một món đồ thừa. Những dấu vết trên cơ thể cho thấy cô bị sát hại ở một nơi khác rồi mới bị đem đến đây. Nhưng không có camera giám sát, không có nhân chứng, không có dấu vân tay.
Điều duy nhất cảnh sát biết được?
Kẻ giết người không chỉ đơn thuần muốn giết chết nạn nhân. Hắn muốn để lại nỗi sợ hãi.
Suốt nhiều tuần, cảnh sát lùng sục khắp các khu vực lân cận, kiểm tra danh sách những phụ nữ mất tích. Nhưng không ai khớp với mô tả nạn nhân.
Họ cũng không thể tìm thấy bất kỳ manh mối nào về kẻ sát nhân. Không một dấu vết sinh học nào bị để lại, không một dấu hiệu nào giúp nhận diện hắn.
Vụ án nhanh chóng đi vào ngõ cụt.
Cộng đồng bắt đầu hoảng loạn. Những tin đồn lan truyền—một kẻ giết người hàng loạt đang ẩn nấp trong bóng tối, nhắm vào những người phụ nữ đơn độc. Nhưng không ai biết hắn là ai. Không ai biết hắn sẽ ra tay lần nữa hay không. Và quan trọng nhất… Không ai biết tại sao hắn làm điều đó.
Cuối cùng, sau nhiều tháng điều tra mà không có tiến triển, vụ án bị đóng lại như hàng trăm vụ án không lời giải khác. Nạn nhân vẫn không có tên, kẻ sát nhân vẫn chưa bị bắt giữ. Và hắn có thể vẫn đang ở ngoài kia, tiếp tục chờ đợi con mồi tiếp theo. Bởi vì một kẻ như thế—một kẻ không để lại dấu vết, không có động cơ rõ ràng, không một manh mối—chưa bao giờ giết chỉ một lần.
Hắn chỉ đang đợi, để bóng tối lại một lần nữa nuốt chửng một sinh mạng vô tội.
Bình luận 0

Tin tức
Phát hành tem kỷ niệm Thế vận hội Trẻ Mùa đông Gangwon 2024

BIỂU CẢM HIẾM THẤY CỦA CHỦ TỊCH SAMSUNG LEE JAE YONG

Hàn Quốc tiếp tục duy trì thành tích học tập đứng đầu OECD

BỘ TRƯỞNG BỘ TƯ PHÁP HÀN QUỐC : “KHÔNG CHẤP NHẬN NGƯỜI NHẬP CƯ, HÀN QUỐC SẼ BIẾN MẤT KHỎI BẢN ĐỒ”

Xe buýt đêm không người lái đầu tiên trên thế giới tại Hàn Quốc

Hàn Quốc phóng thành công vệ tinh trinh sát quân sự đầu tiên

Seoul cho ra mắt phần mềm gọi taxi dành riêng cho du khách ngoại quốc

Hàn Quốc giành vị trí thứ 6 trên BXH năng lực cạnh tranh kỹ thuật số thế giới

Xuất khẩu lá rong biển khô và thực phẩm cơm ăn liền Hàn Quốc trong 10 tháng đầu năm ghi nhận mức kỷ lục

NĂNG LỰC SỬ DỤNG TIẾNG ANH CỦA HÀN QUỐC GIẢM – CƠ HỘI CHO NHÂN LỰC VIỆT TẠI HÀN

Doanh thu xuất khẩu album K-pop đạt mức cao nhất mọi thời đại

Bí quyết gì khiến Gimbap đóng gói thương hiệu Hàn được người Mỹ yêu thích?

HÀN QUỐC SẼ CẤP 165,000 VISA E-9 TRONG NĂM 2024

Triển lãm về “Chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc” đầu tiên tại Bắc Kinh

Kim ngạch xuất khẩu K-food vượt ngưỡng 10 tỷ USD
